Luận văn Nghiên cứu lý thuyết tài chính hành vi trên thị trường chứng khoán Việt Nam
Bạn đang xem 20 trang mẫu của tài liệu "Luận văn Nghiên cứu lý thuyết tài chính hành vi trên thị trường chứng khoán Việt Nam", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Tài liệu đính kèm:
- luan_van_nghien_cuu_ly_thuyet_tai_chinh_hanh_vi_tren_thi_tru.pdf
Nội dung text: Luận văn Nghiên cứu lý thuyết tài chính hành vi trên thị trường chứng khoán Việt Nam
- BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO TRƯỜNG ĐẠI HỌC KINH TẾ TP. HỒ CHÍ MINH LÊ THỊ NGỌC LAN NGHIÊN CỨU LÝ THUYẾT HÀNH VI TRÊN THỊ TRƯỜNG CHỨNG KHOÁN VIỆT NAM Chuyên ngành : Tài chính doanh nghiệp Mã số : 60.31.12 LUẬN VĂN THẠC SĨ KINH TẾ Người hướng dẫn khoa học: PGS.TS Phan Thị Bích Nguyệt. TP.HCM, tháng 6/2009
- LỜI CAM ĐOAN Tôi xin cam đoan rằng luận văn “ nghiên cứu lý thuyết tài chính hành vi trên thị trường chứng khoán Việt Nam” là công trình nghiên cứu của riêng tôi. Các thông tin, dữ liệu được sử dụng trong luận văn là trung thực, các nội dung trích dẫn đều được ghi rõ nguồn gốc và các kết quả nghiên cứu được trình bày trong luận văn này chưa được công bố tại bất kỳ công trình nghiên cứu nào khác. T.P Hồ Chí Minh ngày 15 tháng 6 năm 2009 Người cam đoan LÊ THỊ NGỌC LAN
- LỜI CẢM ƠN Luận văn này được hoàn thành với sự giúp đỡ nhiều mặt của Thầy cô, bạn bè đồng nghiệp và gia đình. Tôi xin chân thành cảm ơn: - PGS. TS. Phan Thị Bích Nguyệt đã tận tình hướng dẫn, giúp đỡ tôi trong suốt quá trình thực hiện và hoàn thành luận văn này. Với kiến thức và kinh nghiệm thực tiễn sâu rộng mà cô truyền cho tôi đã khiến cho cuốn luận văn này thực sự là một tài sản quý báu cho nghiên cứu sau này. - Các thầy cô của lớp Cao Học ngày 1 K16 đã giảng dạy và cung cấp cho tôi những kiến thức làm nền tảng cho cuốn luận văn này. - Các anh chị em bạn bè lớp Cao Học ngày 1 K16 Đại học Kinh Tế Tp.HCM đã cùng tôi hợp tác học tập, trao đổi kinh nghiệm, chia sẻ kiến thức trong suốt quá trình tham gia khóa học.
- MỤC LỤC MỞ ĐẦU 1. Tính cấp thiết của đề tài nghiên cứu 1 1.1. Đặt vấn đề 1 1.2. Sự cần thiết nghiên cứu 2 2. Mục tiêu và phạm vi nghiên cứu 2 2.1. Mục tiêu nghiên cứu 2 2.2. Phạm vi nghiên cứu 3 3. Phương pháp nghiên cứu 4 3.1. Phương pháp 5 3.2. Thu thập dữ liệu 5 3.2.1. Dữ liệu sơ cấp 5 3.2.2. Dữ liệu thứ cấp 7 3.3. Nhận xét về nguồn dữ liệu 7 3.3.1. Nhận xét về nguồn dữ liệu sơ cấp 7 3.3.2. Nhận xét về nguồn dữ liệu thứ cấp 8 3.3.3. Tính giá trị 8 3.3.4. Độ tin cậy 9 CHƯƠNG I: TỔNG QUAN VỀ TÀI CHÍNH HÀNH VI 1.1. Lý thuyết tài chính 11 1.1.1. Lý thuyết tài chính cơ bản 11 1.1.2. Lý thuyết thị trường hiệu quả 11 1.1.3. Tài chính hành vi 12 1.1.3.1. Lý thuyết kỳ vọng 12 1.1.3.2. Sự không yêu thích rủi ro 14 1.1.3.3. Tính toán trí óc 15 1.1.3.4. Tự điều chỉnh hành vi 17 1.1.3.5. Hối tiếc 17
- 1.1.3.6. Phương pháp giải quyết vấn đề của nhà đầu tư dựa kinh nghiệm (Heuristics) 18 1.1.3.7. Hành vi bầy đàn 19 1.1.3.8. Quá tự tin và phản ứng thái quá hay bi quan 20 1.1.3.9. Sự tham khảo (Anchoring) 22 1.2. Lý thuyết hành vi đầu cơ (đầu cơ bong bóng) 23 1.2.1. Các tiền nghiên cứu 23 1.2.2. Những yếu tố giúp giải thích bong bóng đầu cơ 25 1.3. Điều kiện để lý thuyết tài chính hành vi tồn tại 25 1.3.1. Hành vi không hợp lý 25 1.3.2. Hành vi không hợp lý mang tính hệ thống 26 1.3.3. Giới hạn khả năng kinh doanh chên lệch giá trên TTTC 26 Kết luận chương I 27 CHƯƠNG II: NGHIÊN CỨU TÂM LÝ HÀNH VI TRÊN THỊ TRƯỜNG CHỨNG KHOÁN VIỆT NAM 2.1. Thực trạng thị trường chứng khoán Việt Nam từ năm 2007 đến nay 29 2.1.1. Thị trường chứng khoán Việt Nam trong giai đoạn bong bóng đầu cơ 30 2.1.2. Thực trạng thị trường sau bong bóng đầu cơ 32 2.2. Kết quả điều tra những nhà đầu tư cá nhân và nhà đầu tư có tổ chức trên thị trường chứng khoán Việt Nam 38 2.2.1. Hồ sơ điều tra của các nhà đầu tư 38 2.2.2. Đặc điểm hành vi đầu tư 39 2.2.2.1. Sự thay đổi trong những khoản theo dõi đầu tư 39 2.2.2.2. Sự thay đổi trong hạng mục mục tiêu đầu tư 40 2.2.2.3. Sự thay đổi trong các nhân tố quan trọng trong đầu tư 42 2.2.2.4. Những lý do có thể của việc đánh giá quá mức và sự suy thoái của thị trường 44
- 2.2.2.5. Những nguyên nhân và những kỳ vọng về giá trị thị trường hiện tại và tương lai 46 2.2.3. Yếu tố kỳ vọng tác động đến hiệu quả đầu tư 48 2.2.3.1. Những lý do dẫn đến việc đầu tư kém hiệu quả 48 2.2.3.2. Tính nhạy cảm của hành vi sợ thua lỗ 50 2.2.4. Cách giải quyết sai lầm của nhà đầu tư dựa vào kinh nghiệm (Heuristics) 51 2.2.4.1. Khả năng dự đoán sự phát triển thị trường của nhà đầu tư 51 2.2.4.2. Tầm ảnh hưởng của các nguồn thông tin được công bố 52 2.2.4.3. Ý kiến của nhà đầu tư về việc thị trường sẽ trở ngược lại sự suy thoái như ngày hôm nay như thế nào 53 2.2.4.4. Phản ứng của nhà đầu tư đối với cổ phiếu đang tăng giá 55 2.2.4.5. Khả năng tiếp tục thay đổi trong giá trị 56 2.3. Kết quả nghiên cứu 56 Kết luận chương II 58 CHƯƠNG III: G ỢI Ý NHỮNG GIẢI PHÁP ĐỂ ỨNG XỬ VỚI NHỮNG TÁC ĐỘNG CỦA TÀI CHÍNH HÀNH VI TR ÊN THỊ TRƯỜNG CHỨNG KHOÁN VIỆT NAM 3.1. Nền tảng để đề xuất giải pháp 60 3.2. Giải pháp về chính sách 60 3.2.1. Nguyên tắc 1: Dựa vào tâm lý đám đông của nhà đầu tư 61 3.2.2. Nguyên tắc 2: Dựa vào thói quen 62 3.2.3. Nguyên tắc 3: Cảm giác “công bằng” tác động đến hành vi con người 63 3.2.4. Nguyên tắc 4: Tự điều chỉnh hành vi 64 3.2.5. Nguyên tắc 5: Sự không yêu thích rủi ro của nhà đầu tư 65 3.2.6. Nguyên tắc 6: Quá tự tin và phản ứng thái quá của nhà đầu tư 65
- 3.2.7. Nguyên tắc 7: Con người trở nên thụ động khi bị dẫn dắt bởi quá nhiều thông tin 66 3.3. Xây dựng phương pháp đầu tư dựa vào mục tiêu của nhà đầu tư 67 3.3.1. Đáp ứng mục tiêu của nhà đầu tư 67 3.3.2. Đầu tư đáp ứng nhu cầu cuộc sống hiện tại 70 3.3.3. Thực hiện việc đo lường mới của tỷ suất sinh lợi mới và rủi ro 73 3.3.4. Chiến lược bảo vệ cuộc sống 74 3.3.5. Đáp ứng mục tiêu dùng tiền 75 3.3.6. Đầu tư cho một vùng kế hoạch cố định 76 Kết luận chương III 80 KẾT LUẬN CHUNG 82 PHỤ LỤC 1: BẢNG CÂU HỎI ĐIỀU TRA 90 PHỤ LỤC 2: KẾT QUẢ PHÂN TÍCH SO SÁNH THỐNG KÊ 95 PHỤ LỤC 3: DỮ LI ỆU THỐNG KÊ 112 PHỤ LỤC 4: NHỮNG YẾU TỐ GIÚP GIẢI THÍCH HÀNH VI BONG BÓNG ĐẦU CƠ 120 DANH MỤC CÁC HÌNH VẼ VÀ BẢNG SỐ LIỆU 2.1 Tình hình thị trường chứng khoán Việt Nam năm 2007 30 2.2 Tình hình thị trường chứng khoán Việt Nam năm 2008 33 2.3 Tình hình thị trường chứng khoán Việt Nam năm 2009 34 2.4 Phần trăm đầu tư vào hạng mục đầu tư dài hạn 38 2.5 Chọn lựa những mục hạng đầu tư nhiều nhất trong và sau thời kỳ bong bóng 41 2.6 Các nhân tố quan trọng nhất đóng góp vào việc định góp vào việc định giá thị trường trong thời kỳ bong bóng đầu cơ 45 2.7 Các yếu tố quan trọng nhất đóng góp vào thị trường giá tăng từ tháng 3 năm 2007 . 46
- 2.8 Giá trị ước lượng của thị trường chứng khoán ngày nay 47 2.9 Nguyên nhân của việc đầu tư kém hiệu quả 49 2.10 Bạn đã từng ở bất cứ thời điểm nào trong thời kỳ bong bóng đầu cơ bạn có nghĩ là bạn có thể dự đoán được tương lai phát triển của thị trường hay không? 51 2.11 Trong thời kỳ bong bóng đầu cơ bạn phản ứng thế nào với các công bố từ công ty 53 2.12 Nếu có một vụ suy thoái tương tự ngày nay, như vụ suy thoái hồi tháng 3 năm 2008. Thị trường sẽ trở lại mức độ trứơc trong vài năm hay sẽ ra sao? 54 3.1 Quá trình đầu tư dựa vào mục tiêu 68 3.2 Đầu tư dựa vào mục tiêu so với đầu tư truyền thống 69 3.3 Vùng của cơ hội lợi nhuận và rủi ro trong chi tiêu cuộc sống hiện tại 71 3.4 Mối quan hệ giữa lỗ tiềm năng và tỷ lệ chi tiêu có thể chống đỡ thấp nhất 74 3.5 Giá trị danh mục thấp nhất 78 3.6 Đạt được giá trị danh mục tối thiểu 79
- 1 MỞ ĐẦU 1. Tính cấp thiết của đề tài 1.1 Đặt vấn đề Trong một vài năm, bắt đầu từ 1998, giá chứng khoán của các công ty IT (Công nghệ thông tin) có hiện tượng tăng và theo sau bởi một sự xuống giá đột ngột tương ứng vào tháng 3 năm 2000. Chỉ số NASDAQ tăng 170% trong suốt thời kỳ từ mùa thu năm 1998 đến tháng 3 năm 2000. Vào tháng 2 năm 2001 chỉ số NASDAQ đã giảm một nửa thị giá của nó so với đỉnh điểm vào tháng 3 năm trước. Cũng trong thời gian trên chỉ số chứng khoán Stockholm (The Stockholm Stock Exchange’s All Share Index – SAX) tăng 118% và vào tháng 11 năm 2001 giá trị của nó giảm 43%. Trong khi đó ở thị trường chứng khoán Việt Nam, đỉnh điểm của sự "kỳ vọng" là VN-Index đã lên đến 1.170,67 điểm vào ngày ngày 12-3-2007 - mức kỷ lục cho đến tận hôm nay, tăng hơn 55% so với phiên cuối cùng của năm 2006 (VN-Index ở mức 751,77 điểm vào ngày 29-12-2006), và rồi thị trường đi xuống. Đến quý 4, VN-Index với xu hướng tiếp tục giảm điểm với đáy là 286.85 vào ngày 10/12/2008 và đây cũng là mức đáy của năm 2008. Đáy của quý này giảm 29,97% so với đáy của quý 3 và giảm 21,63% so với đáy của quý 2. VN-Index đóng cửa vào ngày 31/12/2008 là 315,62 điểm giảm 73,04% so với đỉnh của VN-Index (giá đóng cửa ngày 12/3/2007 với 1170,67 điểm và giảm 65,73% so với ngày đầu năm 2008. Bong bóng đầu cơ này đã khiến xuất hiện nhiều câu hỏi thú vị. Nhân tố nào hay trường hợp nào đã ảnh hưởng đến hành vi của các tổ chức và cá nhân đầu tư vào thời điểm năm 2007? Sao mà bong bóng đầu cơ có thể phát triển được trong một tình trạng như vậy? Phần lớn nhà đầu tư tham gia thị trường dường như đã nhận ra sự tồn tại và sự nghiêm trọng của bong bóng đầu cơ nhưng bất chấp điều đó họ tiếp tục hoạt động đầu tư mặc dù họ đã nhận ra nguy cơ sụp đổ đang gần kề. Cái gì đã gây ra bong bóng đầu cơ và mở rộng hơn những hành vi sai lầm nào của thị trường đã góp phần gây ra hiện tượng này? Việc tìm ra những nhân tố gây ra bong bóng đầu cơ có thể nào giúp ta giảm được thiệt hại với một sự cố tương tự như
- 2 vậy có thể xảy ra ở tương lai? Đó là một vài trong rất nhiều câu hỏi đã làm nên dàn ý cho luận văn này. 1.2 Sự cần thiết nghiên cứu Trong suốt những năm qua thị trường chứng khoán có tính tăng cường biến động và không ổn định. Các thị trường tài chính thống nhất luôn bị ảnh hưởng bởi các vấn đề đột biến tầm vĩ mô mà gây ra ảnh hưởng thị trường quy mô toàn cầu. Theo quan điểm của một nhà đầu tư, điểm yếu của thị trường là ở chỗ không dự đoán được và không chắc chắn được, vì những điều kiện của thị trường không luôn phán đoán được chỉ với sự hỗ trợ của các công cụ và thước đo tài chính. Những người tham gia thị trường thì luôn dựa vào tính hiệu quả của thị trường và hành vi hợp lý của các nhà đầu tư khác để ra quyết định. Tuy nhiên, ý kiến dựa vào các nhà đầu tư, những người mà luôn muốn tối đa hóa lợi ích của mình và thể hiện tài tự kiểm soát hoàn hảo, trở nên không hiệu quả. Trong suốt những năm gần đây, có nhiều dẫn chứng cho thấy thị trường thiếu hiệu quả do những nhận định sai lệch của nhà đầu tư. Những phương pháp dựa trên những dự đoán hoàn hảo, phân tích kỹ thuật hay phân tích cơ bản và những quyết định đầu tư có cơ sở hợp lý của những người khác trong thị trường thì quá phi hiện thực ở thị trường chứng khoán toàn cầu ngày nay. Tài Chính Hành Vi là một hệ thuyết kinh tế đòi hỏi phải hiểu và dự đoán được những ẩn ý trong hệ thống thị trường tài chính của việc đưa ra những nhận định tâm lý (Olsen, 1998). Bằng cách hiểu hành vi của con người và cơ chế tâm lý khi đưa ra các quyết định tài chính, những mẫu tài chính chuẩn có thể được nâng cao để phản ánh và giải thích tốt hơn thực tế phát triển của thị trường ngày nay. 2. Mục tiêu và phạm vi nghiên cứu 2.1 Mục tiêu nghiên cứu Biểu giá cao trên thị trường chứng khoán vào những năm gần đây có thể được xem như là bong bóng đầu cơ (speculative bubble). Hiện tượng này có thể một phần được quy cho là do sự phán đoán và hành vi thiếu hợp lý của nhà đầu tư và của con người. Mục đích của luận văn này là tiến hành một cuộc điều tra các nhà đầu tư cá
- 3 nhân cũng như là các nhà đầu tư có tổ chức đã thay đổi hành vi đầu tư của họ như thế nào khi xảy ra hậu quả của bong bóng đầu cơ trong suốt thời kỳ từ đầu năm 2006 đến nay. Mục đích của chúng tôi là xác minh nhân tố nào gây ra hiện tượng bong bóng đầu cơ và những nguyên nhân sâu xa hơn là việc có hay không những mục tiêu đầu tư và những nhân tố ảnh hưởng quyết định đầu tư ngày nay khác với thời kỳ bong bóng đầu cơ ra sao. Tài chính hành vi cung cấp khung lý thuyết cơ bản cho luận văn này. Thực nghiệm nghiên cứu dựa trên một bản câu hỏi hướng trực tiếp về những cá nhân đầu tư ở các sàn chứng khoán Việt Nam như SSI, Đại Việt, và các nhà đầu tư có tổ chức chủ yếu ở miền nam Việt Nam (Hồ Chí Minh). Những đóng góp của luận văn này, trong một vài phạm vi nào đó, giả định rằng mặc dù phần lớn các nhà đầu tư trong thời kỳ 2006-2007 có thể nhận ra sự nghiêm trọng của bong bóng đầu cơ nhưng họ vẫn tiếp tục các hoạt động đầu tư dù biết rằng nguy cơ sụp đổ (giá) là rất gần. Một cách hiểu thông thường hơn những nhân tố gây ra bong bóng đầu cơ và cách mà yếu tố tâm lý ảnh hưởng đến quyết định của chúng ta sẽ giúp ta tránh được những sự cố của hiện tượng này và nâng cao hiệu quả của thị trường tài chính toàn cầu ngày nay. 2.2 Phạm vi nghiên cứu Phạm vi nghiên cứu của chúng tôi tập trung vào các nhà đầu tư cá nhân và các nhà đầu tư có tổ chức năng động ở TP.HCM. Năng động nghĩa là các nhà đầu tư rất thích đầu tư, có thể nói là họ có kiến thức về thị trường tài chính trên mức trung bình và họ được chọn ra một cách ngẫu nhiên từ các thị trường chứng khoán ở Miền Nam Việt Nam. Các khái niệm Tài Chính Hành Là một phần của môn tài chính nhằm tìm ra cách hiểu và dự Vi đoán được các dấu hiệu của hệ thống thị trường tài chính của các quyết định tâm lý. “Tài Chính Hành Vi gần như bao gồm cả hành vi con người và hiện tượng thị trường và sử dụng các
- 4 kiến thức có được từ ngành tâm lý học và lý thuyết tài chính”, (Fromlet, 2001). Nhà đầu tư có tổ Một nhà đầu tư có tổ chức trong luận văn này được xem như chức là một chủ ngân hàng hay một nhà phân tích, thương gia hay gần như là một chuyên gia hoạt động trong thị tài chính hằng ngày. Các nhà đầu tư có tổ chức thì chịu trách nhiệm cho một tỷ trọng lớn của tất cả việc thương mại và ít hạn chế hơn các nhà đầu tư cá nhân trong các hoạt động đầu tư. Nhà đầu tư cá Một nhà đầu tư đơn lẻ là một cá nhân đầu tư tiền của anh ta nhân vào thị trường cổ phiếu và quản lý phần vốn này. Một nhà đầu tư đơn lẻ trong luận văn này là một cá nhân thích đầu tư vào thị trường tài chính. Bảng câu hỏi trong luận văn này được phát ra cho các nhà đầu tư đơn lẻ ở một vài thị trường chứng khoán ở Thành phố Hồ Chí Minh. Bong bóng đầu cơ Là một hiện tượng giá tăng cao nhất thời được duy trì bởi ý muốn của phần lớn các nhà đầu tư hơn là đánh giá hợp trị giá thật tế. Bong bóng đầu cơ chỉ nằm trong thời kỳ thị trưởng đầu cơ tăng giá tức là vào tháng 3 năm 2007 khi mà giá cả thị trường tăng đến đỉnh điểm. Thời gian sau tháng 12 năm 2008 được xem là thị trường đầu cơ hạ giá. 3. Phương pháp nghiên cứu Phương pháp có thể được mô tả là một công cụ trong việc giải quyết vấn đề và đưa đến giải quyết những vấn đề bị nghi vấn. Mọi thứ mà đóng góp trong việc đạt được mục tiêu này là một phần của phương pháp. Việc gắn phương pháp với độ tin
- 5 cậy thì rất quan trọng. Thêm vào đó kết quả đạt được nên tạo ra một sự hiểu sâu sắc vấn đề đã được kiểm tra. 3.1 Phương pháp Môt phương pháp có thể là phương pháp định lượng và định tính. Phương pháp định lượng thì được chính thức hoá, cấu trúc hoá, và được gắn đặc điểm bởi tính chọn lọc cùng với nguồn thông tin. Phương pháp này tập trung vào việc phân tích những con số và mục đích là tạo ra một hiện tượng thông qua việc phân tích những dữ liệu được lựa chọn nơi những chỉ số thống kê đóng vai trò trung tâm. Trái lại, phương pháp dựa vào chất thì được giới hạn tới những thông tin có giá trị. Phương pháp này có đặc tính bởi việc sử dụng mô tả miệng thay vì con số và mục đích là tạo ra sự hiểu chung về vấn đề nghiên cứu. Để đạt được mục tiêu, tôi chọn áp dụng cả phương pháp định tính và định lượng. Phương pháp định lượng liên quan đến cuộc khảo sát mà tôi thực hiện trong hình thức của câu hỏi điều tra mà phát trực tiếp đến nhà đầu tư cá nhân và nhà đầu tư có tổ chức. Thông qua cuộc khảo sát, tôi cố gắng quyết định cách ra quyết định và hành vi của nhà đầu tư trong thực tế gắn với sự tồn tại của lý thuyết tài chính, chúng tôi cũng nhắm đến những yếu tố mà gắn với sự tồn tại của bong bóng đầu cơ. Phương pháp định tính được thực hiện thông qua những nổ lực của chúng tôi để mô tả lý do và sự tồn tại của bong bóng đầu cơ trong những năm gần đây trên thị trường chứng khoán Việt Nam với sự trợ giúp của những lý thuyềt tồn tại. Chúng tôi cũng mô tả những khái niệm cơ bản trong tài chính hành vi để cải thiện việc hiểu của chủ đề cần nghiên cứu. 3.2 Thu thập dữ liệu Dữ liệu cho việc nghiên cứu của tôi có được thông qua một cuộc khảo sát trong hình thức câu hỏi điều tra cùng với thông qua nghiên cứu dựa vào lý thuyết hành vi tài chính và bong bóng đầu cơ. 3.2.1 Dữ liệu sơ cấp Dữ liệu sơ cấp có được cho một mục đích đặc biệt mà được đòi hỏi để bổ sung dữ liệu thứ cấp (Wiedersheim-Paul and Eriksson, 1997). Dữ liệu sơ cấp trong luận
- 6 văn này bao gồm cuộc khảo sát dưới hình thức của câu hỏi điều tra trực tiếp đến nhà đầu tư cá nhân và nhà đầu tư có tổ chức năng động trên các thị trường chứng khoán ở TP.HCM. Câu hỏi được phát ra và được trả lời một cách tự nguyện cho các nhà đầu tư cá nhân tập trung ở các sàn thị trường lớn như SSI, Đại Việt, Bảo Việt và chúng tôi gửi email tới các tổ chức như Indochina, SSI, Vinacapital, ANZ, Citi Bank . Chúng tôi nhận được 160 kết quả phản hồi từ những nhà đầu tư cá nhân nhưng một vài phản hồi bị loại bỏ vì có rất nhiều câu bị bỏ trống. Chúng tôi cũng nhận được phản hồi từ các nhà đầu tư có tổ chức, và không có kết quả nào từ nhà đầu tư có tổ chức mà bị loại bỏ. Câu hỏi điều tra bao gồm 21 câu hỏi liên quan đến những yếu tố cơ bản ảnh hưởng đến quyết định đầu tư và những câu hỏi liên quan đến hành vi của nhà đầu tư suốt và sau thời kỳ bong bóng. Một ví dụ của cuộc điều tra được trình bày trong phụ lục 1. Câu hỏi điều tra trước tiên được xử lý bởi công cụ Microsoft Excel để có một cái nhìn tổng thể về kết quả sơ bộ. Những phân tích được chia thành những phần khác nhau. Một phân tích thường xuyên với sự so sánh giữa những câu hỏi mà dựa vào cùng lý thuyết thì được lập theo nhóm với lý thuyết thích hợp. Điều này được làm để phân tích và so sánh các câu hỏi dễ dàng hơn. Trong phần hai của phân tích, chúng tôi so sánh những câu hỏi từ những lý thuyết khác nhau. Chúng tôi đã trình bày 11 kết quả thật bất ngờ mà được trình bày trong phụ lục 2. Việc so sánh được thực hiện với phương pháp X2 (Chi bình phương) theo những hướng dẫn của Korner (1996) và Rudberg (1993). Mỗi phép kiểm tra X2 đưa đến mỗi giá trị, giá trị này được so sánh với giá trị hợp lý được lấy từ X2 -bảng phân phối. Chúng tôi sử dụng 5% mức độ đáng kể với con số tương đối của mức độ tự do bởi vì điều này được sử dụng trong thống kê cơ bản. Nếu giá trị tính toán thì ít hơn giá trị hợp lý, chúng tôi không thể kết luận rằng có một sự khác nhau giữa những câu hỏi so sánh và chúng tôi chấp nhận H0 (null hypothesis). Nếu giá trị tính toán thì lớn hơn giá trị hợp lý chúng tôi kết luận rằng có sự khác nhau
- 7 đáng kể giữa những câu hỏi so sánh và chúng tôi từ chối H0 và chấp nhận H1 (Hypothesis one). 3. 2.2 Dữ liệu thứ cấp Dữ liệu thứ cấp liên quan đến những tài liệu được thu thập và tóm tắt từ những nguồn báo chí, Internet. Dữ liệu này được sử dụng trong luận văn liên quan đến những lý thuyết tồn tại trong tài chính, đặc biệt hơn là lý thuyết hành vi. Việc nhấn mạnh là vào tài liệu tìm thấy liên quan đến lĩnh vực mới của tài chính hành vi và nghiên cứu về bong bóng đầu cơ. 3.3 Nhận xét về nguồn dữ liệu Cả nguồn sơ cấp và thứ cấp có lẽ chứa đựng những yếu tố ảnh hưởng giá trị của nghiên cứu. Thêm vào đó, chắc chắn tôi phải xem xét giá trị hiện thực và độ tin cậy của nghiên cứu để thiết lập toàn bộ giá trị của nghiên cứu. 3.3.1 Nhận xét về nguồn dữ liệu sơ cấp Cuộc khảo sát, mà chúng tôi tiến hành trong hình thức câu hỏi điều tra là một cách thuận lợi của việc thu thập thông tin. Bởi vì dữ liệu thu thập thì đơn nhất và có bản chất tự nhiên và câu hỏi được tính toán để gắn với lĩnh vực được nghiên cứu. Tuy nhiên câu hỏi điều tra thì gắn với ý kiến chủ quan của người phản hồi. Khi được hỏi vể những sự việc xảy ra trong quá khứ, phản hồi của nhà đầu tư thì chỉ ra khả năng chủ quan đối với những sự kiện đó. Những người phản hồi cũng thay đổi nhận thức của họ về những sự kiện trong quá khứ theo kết quả thật sự của những sự kiện này, đặc biệt những câu hỏi liên quan đến giai đoạn suốt và sau thời kỳ bong bóng đầu cơ. Vì thế phản hồi từ nhà đầu tư có thể bị chồng chéo liên quan đến những gì họ nghĩ sẽ là những hành động đúng nếu họ được đưa cùng lựa chọn ngày nay thay vì phản ánh quyết định thật sự mà họ sẽ làm trong quá khứ. Đây được gọi là có xu hướng muộn. Thêm vào đó, những nhà đầu tư có tổ chức trả lời cùng câu hỏi như nhà đầu tư cá nhân có lẽ quen hơn với khái niệm đầu cơ bong bóng vì thế dẫn đến tính giá trị lớn hơn. Những nhà đầu tư có tổ chức ít đưa ra những lời nhận xét về câu hỏi điều tra và vì thế dường như họ không bị rối về những gì chúng tôi hỏi và về những gì
- 8 chúng tôi muốn tìm ra bởi câu hỏi. Trong khi đó một số nhà đầu tư cá nhân trình bày rằng câu hỏi quá khó và họ không hiểu về bảng điều tra. Vì thế, một vài người chọn không trả lời. Tuy nhiên kết quả thật ấn tượng bởi vì có nhiều người hiểu được những gì được hỏi. Sử dụng kiểm tra thống kê luôn liên quan đến vài mức độ không chắc chắn bởi vì mẫu được lấy ra từ tập hợp. Sử dụng mức độ 5% ngụ ý rằng có 95% sự chắc chắn trong kết quả. Chúng tôi có gắng tối thiểu hóa khả năng, rủi ro, của lỗi loại I và loại II. Lỗi loại I là để từ chối khi H0 đúng; và lỗi loại II là chấp nhận một H0 không đúng. Khả năng để làm một quyết định không đúng thì được sử dụng anfa và beta và được định nghĩa như sau: α = Pr (từ chối H0/H1 đúng) β = Pr (chấp nhận H0/H1 sai) 3.3.2 Nhận xét về dữ liệu thứ cấp Tài chính hành vi trong lý thuyết và trong tài liệu viết về thì tương đối mới. Nó liên quan đến nhiều lý thuyết tài chính hiện đại và vì thế gắn với nhiều cách gọi hay cách dịch khác nhau và tranh cãi mâu thuẫn nhau trong lý thuyết tài chính chuẩn. Tôi đã nổ lực đứng trên quan điểm khách quan về tài chính hành vi trong khi mô tả và sử dụng lợi ích tối đa của những lý thuyết tồn tại trong việc giải thích bong bóng đầu cơ và hành vi của người tham gia thị trường. Đa số dữ liệu thứ cấp đạt được từ nguồn khoa học và có bản chất hiện thời. Vì thế chúng tôi xem dữ liệu thứ cấp của chúng tôi là hợp lý. 3.3.3 Tính giá trị Một nghiên cứu có tính giá trị nghiên cứu chỉ chứa đựng những gì một người muốn và không có cái gì khác. Tính hợp lệ liên quan đến cách tập hợp dữ liệu và phân tích dữ liệu của nghiên cứu gắn với tính hiện thực được nghiên cứu. Tính hợp lệ có thể được chia thành ba mảng: xây dựng, tính hợp lệ bên trong và tính hợp lệ bên ngoài. Trước tiên, tính hiệu lực của xây dựng liên quan đến quá trình thu thập dữ liệu, ví dụ thiết lập hoạt động đúng đo lường cho khái niệm đang được nghiên
- 9 cứu. Nghiên cứu của chúng ta tập trung vào việc ra quyết định trên thị trường tài chính nơi nhà đầu tư đóng vai trò trung tâm và quyết định của họ hình thành nên tính cơ bản của hiện tượng được nghiên cứu trên thị trường tài chính. Bởi vì việc tập hợp dữ liệu của chúng ta thì hướng tới cả nhà đầu tư cá nhân và nhà đầu tư có tổ chức và cả hai đối tượng này đóng vai trò trung tâm của thị trường, vì thế chúng ta xem việc nghiên cứu của chúng ta có giá trị hiệu lực xây dựng cao. Tính hiệu lực nội bộ liên quan đến quá trình thiết lập mối quan hệ ngẫu nhiên, bằng cách đó những điều kiện chắc chắn được chỉ ra để dẫn tới những điều kiện khác, như được phân biệt từ mối quan hệ không đích thực. Nó cũng liên quan đến sự liên kết giữa lý thuyết và nghiên cứu thực nghiệm. Trong luận văn này, tôi đã cố gắng khám phá những hành vi nào dẫn tới bong bóng đầu cơ trong những năm gần đây. Tôi xem lý thuyết trong tài chính hành vi thì có hiệu lực trong việc giải thích kết quả thực nghiệm. Tuy nhiên thật khó để chỉ ra rằng hành vi đặc biệt nào giữa những nhà đầu tư được quan sát sẽ là lý do duy nhất cho hiện tượng mà tôi đang mô tả. Có lẽ cũng có những yếu tố trong và ngoài khác gây ra bong bóng đầu cơ mà tôi đã không tính đến. Tính hiệu lực bên ngoài thiết lập phạm vi mà kết quả nghiên cứu có thể tạo ra trong phạm vi đó. Trong nghiên cứu của tôi tính hiệu lực bên ngoài liên quan đến khả năng của việc tạo ra kết quả của chúng tôi giữa nhà đầu tư cá nhân và nhà đầu tư có tổ chức và được kéo dài tới phạm vi rộng hơn. Chúng tôi xem xét mẫu là những hành vi quyết định của nhà đầu tư cá nhân và nhà đầu tư có tổ chức được chọn một cách ngẫu nhiên nhưng có tính năng động và có kiến thức trên trung bình. 3.3.4 Độ tin cậy Độ tin cậy trình bày rằng hoạt động của nghiên cứu như là quá trình tập hợp dữ liệu có thể lặp lại với kết quả tương tự. Mục tiêu là để bảo đảm rằng nếu nghiên cứu sau theo sau đúng trình tự như nghiên cứu trước thì nghiên cứu sau cũng đưa đến kết quả mong đợi. Trong luận văn này, tôi đã tận dụng phương pháp định lượng trong hình thức câu hỏi điều tra trực tiếp đến nhà đầu tư cá nhân và nhà đầu tư có tổ chức. Tôi cho rằng quá trình tương tự thì dễ áp dụng tới mẫu tương tự của nhà đầu
- 10 tư và nên đưa ra kết quả tương tự nếu hướng đến mẫu tương tự. Vì thế tôi tin rằng nghiên cứu đáp ứng đúng tiêu chuẩn độ tin cậy. Tuy nhiên, câu trả lời của những người phản hồi thì nêu lên tính chủ quan và mang đặc điểm của thị trường vào thời điểm đầu năm 2009, đặc biệt những câu hỏi liên quan bong bóng đầu cơ. Một số lượng chắc chắn của việc nhận thức trễ như được đề cập trong mục 2.4.1, có lẽ làm bóp méo kết quả nhận được.
- 11 Chương I: TỔNG QUAN VỀ TÀI CHÍNH HÀNH VI. 1.1 Lý thuyết tài chính 1.1.1 Lý thuyết tài chính cơ bản Nền tảng cơ bản dựa vào khung kiến thức được xây dựng trên nguyên tắc arbitrage của Miller và Modigliani, lý thuyết thị trường hiệu quả của Markowitz, lý thuyết định giá tài sản của Sharpe, Lintner và Black và lý thuyết quyền chọn giá của Black, Scholes và Merton. Những nguyên tắc này xem xét thị trường hiệu quả và ở mức phân tích tiêu chuẩn cao. 1.1.2 Lý thuyết thị trường hiệu quả Theo lý thuyết thị trường hiệu quả, giá cả của các tài sản tài chính kết hợp tất cả thông tin và giá cả được xem xét như là điều kiện dự đoán tốt nhất của giá trị đầu tư thật sự tại tất cả thời gian. Lý thuyết thị trường hiệu quả dựa vào nguyên tắc rằng mọi người hành xử có lý trí, tối đa hóa lợi ích mong đợi một cách chính xác và xử lý được tất cả thông tin. Nói một cách khác, tài sản tài chính thì luôn luôn được định giá hợp lý, và được phổ biến tới công chúng. Giá chứng khoán được mô tả xấp xỉ một cách ngẫu hứng theo thời gian: giá thay đổi thì không thể dự đoán bởi vì chúng xuất hiện chỉ trong sự phản ứng đối với thông tin thật sự mới, và chỉ bởi thông tin mới và không dự đoán được (Shiller, 2000). Bởi vì sự thật rằng tất cả thông tin thì được chứa đựng trong giá chứng khoán thì không thể kiếm được lợi nhuận trên trung bình và đánh bại thị trường theo thời gian mà không gánh lấy rủi ro. Tuy nhiên, bất cứ ai từng trải qua thời kỳ bong bóng internet và tiếp theo đó là các cuộc khủng hoảng đều nhận ra lý thuyết thị trường hiệu quả không thể giải thích.Và trong những trường hợp như vậy, nghiên cứu về tâm lý học lại hoàn toàn có thể giúp chúng ta hiểu được thị trường tài chính. Những hành vi vô lý một cách hệ thống là cách giải thích hợp lý dễ chấp nhận đối với những bất thường trên thị trường chứng khoán.
- 12 1.1.3 Tài chính hành vi Tài chính học hành vi là lĩnh vực tài chính sử dụng các lý thuyết cơ bản dựa trên tâm lý con người để giải thích những bất thường trên thị trường chứng khoán. Một số miêu tả và giải thích của tài chính học hành vi khá thú vị, mô phỏng hành vi thị trường bằng các cuộc thử nghiệm rất đơn giản như sau: Cho ai đó một lựa chọn hoặc là sẽ có chắc chắn 50.000 đồng hoặc là sẽ chơi trò đồng xu xấp ngửa, nếu thắng sẽ nhận được 100.000 đồng, và ngược lại sẽ không nhận được gì cả. Có vẻ như trò chơi này đầy may rủi, do đó người ta chọn việc bỏ túi chắc chắn 50.000 đồng. Ngược lại, nếu phải lựa chọn giữa việc mất chắc chắn 50.000 đồng hoặc cũng chơi trò đồng xu xấp ngửa và mất 100.000 đồng hoặc không mất gì cả. Họ có thể sẽ chọn chơi xấp ngửa. Sự may rủi trong việc tung đồng xu xấp ngửa trong cả hai trường hợp là tương đương nhau, nhưng con người lại chọn cách tham gia trò chơi để tiết kiệm những khoản lỗ, thậm chí là trò chơi này có thể sẽ mang đến một khoản lỗ lớn hơn. Điều này cho thấy khuynh hướng con người coi khả năng bù đắp một khoản lỗ còn quan trọng hơn khả năng kiếm được một lợi nhuận lớn hơn. Như vậy hành vi tài chính là một kiểu tài chính mới, nó giúp bổ sung vào các lý thuyết tài chính cơ bản bằng cách giải thích về hành vi của quá trình ra quyết định. Ngược lại với lý thuyết của Markowitz và Sharp, hành vi tài chính giải quyết vấn đề của các cá nhân và cách mà họ thu thập và sử dụng thông tin. Hành vi tài chính tìm cách để hiểu và dự đoán được quá trình ra quyết định có quan hệ đến hệ thống thị trường tài chính. Ngoài ra, nó còn tập trung vào việc áp dụng các nguyên lý tâm lý và kinh tế để cải thiện việc ra quyết định tài chính (Olsen, 1998). Phần sau đây sẽ giới thiệu những kết quả cơ bản và những nguyên lý lý thuyết trong tài chính hành vi mà thường mâu thuẫn với giả thuyết của lý thuyết thị trường hiệu quả. 1.1.3.1 Lý thuyết kỳ vọng Lý thuyết kỳ vọng là một lý thuyết được sử dụng để thay thế công thức toán học của lý thuyết tối đa hóa lợi ích mong đợi. Lý thuyết kỳ vọng thường trình bày hành vi lý trí thật sự dưới cái chắc chắn.Theo lý thuyết lợi ích mong đợi, những nhà
- 13 đầu tư không thích rủi ro. Không thích rủi ro được thể hiện với độ lõm của đường lợi ích biên, chẳng hạn như lợi ích biên của sự giàu có giảm. Mỗi đơn vị tăng thêm của sự giàu có thì có giá trị ít hơn sự tăng trước đó về sự giàu có. Mặc dù sự hấp dẫn khác nhau của lý thuyết lợi ích, nó được biết rằng, lý thuyết này đã sai khi dự đoán hành vi con người, ít nhất là dưới những hoàn cảnh chắc chắn. Kahneman và Tversky trình bày trong lý thuyết kỳ vọng (1979) về những bằng chứng thực nghiệm sau để minh họa cách nhà đầu tư xâm phạm lý thuyết lợi ích. Khi những nghiên cứu của họ được yêu cầu chọn giữa một vé số mà mang lại, 25% cơ hội của việc thắng 3.000 và một tấm vé số có 20% cơ hội của việc thắng 4.000, 65% mọi người chọn cái cơ hội sau (20%; 4.000). Trái ngược với những chủ đề được yêu cầu chọn giữa 100% cơ hội thắng 3.000 và 80% cơ hội thắng 4.000, 80% chọn cái đầu tiên (100%; 3.000). Lý thuyết lợi ích cho rằng họ không nên chọn khác nhau trong hai trường hợp bởi vì theo sự lựa chọn thứ hai thì tương tự như cái đầu tiên (ngoại trừ rằng tất cả khả năng thì không đổi). Ngược lại, theo lý thuyết kỳ vọng, sự yêu thích của cá nhân cho lựa chọn đầu tiên trong xổ số, khi có sự chắc chắn, minh họa những gì mà được gọi là “hiệu qủa chắc chắn”, một sự yêu thích những kết quả chắc chắn Một khám phá nữa của lý thuyết kỳ vọng là chức năng giá trị của Kahneman và Tversky (1979). Theo lý thuyết lợi ích mong đợi truyền thống, đường lợi ích là đường dốc xuống cho tất cả mức độ giàu có. Trái lại, theo lý thuyết kỳ vọng, độ lõm của đường lợi ích thì dốc lên đối với những mức độ giàu có dưới một điểm tham khảo và dốc xuống sau điểm tham khảo. Điểm tham khảo được quyết định bởi hai cá nhân như là một điểm so sánh, như một sự đo lường của mức độ giàu có. Ở những mức độ giàu có dưới điểm tham khảo, nhà đầu tư là người tìm kiếm rủi ro, ví dụ họ chuẩn bị để làm những cá độ để nằm trên mức độ giàu có yêu thích của họ. Trong khi đó, tại những mức độ trên điểm tham khảo, đường giá trị thì lõm xuống, hợp với lý thuyết truyền thống và nhà đầu tư thể hiện sự không ưa thích rủi ro. Kahneman và Tversky trình bày rằng mọi người là những người yêu thích rủi ro đối với những mất mát.
- 14 Hai hiện trạng này, sự yêu thích đối với kết qủa chắc chắn và sự yêu thích rủi ro khi đối diện với mất mát, được khám phá bởi Kahneman và Tversky, có lẽ giải thích vài chính xác cho hành vi vô ý thức của nhà đầu tư. Sự thật rằng điểm tham khảo trên đường giá trị luôn luôn dịch chuyển với sự giàu có để giữ mức độ lợi ích hiện tại, nhà đầu tư sẽ luôn luôn hành xử trong cách không ưa thích rủi ro thậm chí khi một lượng nhỏ của giàu có đang trong hoài nghi. Thuật ngữ này được gọi là sự không ưa thích rủi ro mà được trình bày trong những phần sau. 1.1.3.2 Sự không yêu thích rủi ro Kahneman và Tversky thật đúng khi cung cấp rằng lý thuyết kỳ vọng mô tả cách những người đưa ra những quyết định hành xử khi đối đầu với sự lưa chọn dưới cái không chắc chắn. Đường giá trị chỉ ra tính không cân xứng rõ ràng giữa những giá trị mà con người đặt vào được và mất. Tính không cân xứng này được gọi là sự ghét rủi ro. Những bằng chứng thực nghiệm chỉ ra rằng mất mát thì được cân nặng gấp hai lần so với cái được.-mất 1$ thì người ta sẽ buồn gấp hai lần so với niềm vui của việc lãi được 1$. Điều này có thể diễn tả như là khái niệm mà mọi người có xu hướng đánh cược trong việc mất mát, chẳng hạn, nhà đầu tư có xu hướng giữ ở vị trí mất với hy vọng rằng giá cuối cùng sẽ phục hồi. Điều này bởi vì sự thật rằng đường lợi ích dưới lý thuyết triển vọng thì hướng lên đối với mỗi mức độ giàu có dưới điểm tham khảo của mỗi cá nhân. Lý thuyết triển vọng chỉ ra rằng những nhà đầu tư sẽ không thích rủi ro trong những cái họ sẽ đạt được. Samuelson (1963) minh họa một ví dụ của sự không yêu thích rủi ro. Ông ta hỏi một đồng nghiệp rằng ông ta sẽ chấp nhận một vụ cá độ mà trả cho ông ta 200$ với khả năng 50% và một 100$ với khả năng 50%. Người đồng nghiệp nói rằng anh ta sẽ không chấp nhận vụ cá cược này nhưng anh ta sẽ cá một trăm lần. Với 100 lần cá, anh ta mong rằng tổng tiền thắng được là 5.000$ và anh ta hầu như chẳng có cơ hội mất một đồng nào. Sai lầm chấp nhận nhiều lần cá cược như vậy khi người ta xem xem xét chúng một cách riêng lẻ như vậy đươc gọi là “tâm lý sợ thua lỗ thiển cận” bởi Benartzi và Thaler (1995). Sự không yêu thích rủi ro mờ nhạt là sự kết nối của sự nhạy cảm lớn hơn của việc mất hơn đối với việc nhận và một xu hướng để
- 15 đánh giá kết quả thường xuyên. Hành vi của các nhà đầu tư thỉnh thoảng được nói là thiển cận, thiếu tầm nhìn, và vì chỉ nhìn nhận sự việc từ một phía nên họ thường bỏ qua rất nhiều thứ có thể xảy ra, do vậy mọi nhà đầu tư chỉ lên kế hoạch cho một thời kỳ rõ ràng mà thôi (Bodie et al., 2000). Hai giả định của việc không yêu thích rủi ro thiển cận thì được kiểm tra thực nghiệm. Đầu tiên những nhà đầu tư không thích rủi ro sẽ sẵn sàng chấp nhận rủi ro nếu họ đánh giá việc đầu tư của họ ít thường xuyên hơn. Thứ hai, nếu kết quả tăng đủ để hạn chế việc mất mát, nhà đầu tư sẽ chấp nhận thêm rủi ro. Không yêu thích rủi ro chỉ ra rằng mọi người có xu hướng nhạy cảm hơn với sự giảm trong việc đạt được lãi hơn là sự tăng. Điều này được phản ánh trong đường giá trị lý thuyết triển vọng mà có một cái giống lúc ban đầu. Không yêu thích rủi ro có thể giải thích rằng xu hướng của nhà đầu tư để giữ chứng khoán bị lỗ trong khi bán chứng khoán lời quá sớm. Shefrin và Statman (1985) gọi sự xuất hiện này “bán lợi nhuận quá sớm và cỡi lỗ quá lâu” như là kết quả của khuynh hướng. Khi nhà đầu tư xem xét chứng khoán dựa trên cơ bản cá nhân, thì sự không ưa thích rủi ro trong việc có lợi nhuận sẽ dẫn tới việc họ bán chứng khoán đang tăng giá quá nhanh, bằng cách đẩy giá giảm có mối liên hệ với cơ bản. Điều này thiết lập một giai đoạn cho việc tăng giá thêm khi giá chứng khoán trở lại giá trị cơ bản, ngược lại, tìm kiếm rủi ro trong mất mát sẽ gây cho nhà đầu tư giữ quá lâu khi giá giảm, bằng cách đó giá chứng khoán với đà âm vượt qua giá trị cơ bản. 1.1.3.3 Tính toán trí óc Tính toán trí óc (mental accounting). Đây là một dạng của định nghĩa hẹp. Chúng ta có xu hướng tách riêng các quyết định mà đúng ra phải được kết hợp lại với nhau vào các tài khoản ảo trong trí tưởng tượng của chúng ta (metal account) và tối đa hoá lợi ích từng tài khoản. Và vì thế, đôi khi chúng ta đưa ra các quyết định nhìn tưởng là hợp lý, mà thật ra là sai lầm. Ví dụ, có người có xu hướng tách biệt ra hai ngân sách gia đình, một dành cho mua thức ăn trong gia đình, một dành cho đi ăn nhà hàng cuối tuần. Và khi chi tiêu mua đồ ăn, người này thường không mua hải sản cao cấp vì nghĩ rằng nó mắc và chỉ ăn thịt bình thường, nhưng khi vào ăn nhà
- 16 hàng, người này lại gọi tôm hùm, thay vì ăn một bữa thịt bình thường (đương nhiên rẻ hơn tôm hùm). Nếu thay vì như vậy, người này đi mua tôm hùm cho bữa ăn tại nhà, và chỉ ăn thịt bình thường trong nhà hàng, anh ta có thể tiết kiệm tiền. Vấn đề nằm ở chỗ anh ta đã tách biệt ra hai tài khoản riêng cho thức ăn tại nhà và đi ăn cuối tuần! Sử dụng tính toán bất hợp lý và định nghĩa hẹp, chúng ta có thể giải thích nhiều hiện tượng như lựa chọn nghịch với sở thích (preference reversals), sợ thua lỗ (loss aversion), và hiệu ứng phân bổ tài khoản khá phổ biến, thể hiện cơ bản ở chỗ người ta sẵn sàng thực hiện ngay những lệnh mang lại lời nhỏ, nhưng trì hoãn không thực hiện lệnh dừng lỗ khi xuất hiện những khoản lỗ nhỏ. Ví dụ, khi mua cổ phiếu giá 30.000, sau đó giá giảm xuống 22.000, người ta vẫn không bán cổ phiếu (thậm chí còn mua tiếp) và chờ đến khi giá lên trên 30.000 một chút mới bán ngay kiếm lời. Giá có giảm tiếp người ta cũng cứ giữ cổ phiếu đó tiếp. Vì họ đã tách biệt giữa “tài khoản lời” và “tài khoản lỗ” trong tâm trí của mình, cho nên họ cố tối đa hoá tài khoản lời, và tối thiểu hoá tài khoản lỗ, nên giá lên một chút thì bán, giá xuống thì cứ giữ, xem như nó chưa bị chuyển qua tài khoản lỗ. Hiệu ứng phân bổ tài khoản này cũng có thể được lý giải bằng hiệu ứng tự lừa dối (sợ rằng nếu bán mà bị lỗ thì sẽ cảm thấy bản thân ra quyết định đầu tư kém), hay hiệu ứng tiếc nuối (lỡ bán rồi mà giá lên thì sao). Hiệu ứng phân bổ tài khoản lý giải một phần vì sao trong thị trường tăng giá thì khối lượng giao dịch tăng cao hơn khi thị trường giảm giá tại Mỹ và Nhật. Vai trò của mô hình này cũng có thể được minh họa trong những rắc rối của việc phân chia cổ tức qua đó các nhà đầu tư cá nhân tách biệt cổ tức từ lãi vốn trong việc xem xét một chứng khoán. Trong một thế giới không có thuế và chi phí giao dịch các nhà đầu tư không quan trọng giữa một đồng cổ tức và một đồng vốn. Thêm vào đó, trong thế giới mà cổ tức bị đánh thuế nặng hơn lãi vốn, những nhà đầu tư biết rằng họ sẽ bất lợi khi công ty công bố trả cổ tức. Thế thì tại sao công ty trả cổ tức? Một đồng đô la cổ tức khác một đồng đô la vốn theo lý thuyết kỳ vọng bởi vì nhà đầu tư gắn đồng đô la thành hai miếng kim loại riêng biệt. Vì thế, một chứng
- 17 khoán khi trả cổ tức làm giảm giá nhưng nhà đầu tư lại do dự khi bán chứng khoán đó vì sợ mất miếng kim loại có chứa thu nhập cổ tức. Cổ tức có thể được nghĩ như là một sự đạt được tách biệt từ lãi vốn bởi vì sự tăng trong bản thân giá chứng khoán. Việc sử dụng cổ tức để tránh hối tiếc khi bán chứng khoán mà có lẽ tăng trong giá trị sau này. Shefrin và Statman (1994) cũng tranh cãi rằng những nhà đầu tư cá nhân nghĩ rằng có họ sẽ có một phần an toàn trong danh mục đầu tư mà được bảo vệ từ phía rủi ro và một phần rủi ro được thiết kế để nhận lấy sự giàu có. Tính toán trí óc có thể có đưa đến kết quả là” tiền tốt được ném vào sau tiền xấu” bởi hoạt động liên tục của việc mạo hiểm đầu tư không lợi nhuận với hy vọng rằng việc phục hồi sẽ bằng một cách nào đó xảy ra. Nó cũng giải thích định kiến mà có lợi ích cho các nhà đầu tư với sự không tự kiểm soát hoàn hảo – một dạng hiện tượng được trình bày sau đây. 1.1.3.4 Tự điều chỉnh hành vi Tính toán trí óc và khung cấu trúc có lẽ được sử dụng để làm giảm vấn đề tự điều chỉnh, ví dụ, bằng cách thiết lập tài khoản đặc biệt mà được xem xét là vượt qua giới hạn. Glick(1957) báo cáo rằng việc do dự để nhận ra mất mát hình thành nên vấn đề tự điều chỉnh; ông ta mô tả những nhà đầu cơ chuyên nghiệp người mà có khuynh hướng để cho việc mất mát ra đi. Nó là sự điều chỉnh việc mất mà tạo nên vấn đề. Vấn đề của người đi buôn thì được trình bày là đủ để đóng lại một tài khoản tại một điểm mất, mặc dù chúng thì rõ ràng rằng giữ lấy mất mát thì là không có lý trí. Tự điều chỉnh hành vi cũng trình bày trong việc mất cổ tức, đã được đề cập trong những phần trước. Ví dụ, nhà đầu tư, đặc biệt những người về hưu, người sống nhờ vào quỹ lương hưu, lo lắng rằng về việc chi đi số tiền quá nhanh bằng cái cách mà cạn kiệt tài sản sinh sống. Họ lo sợ về việc mất đi khả năng tự điều chỉnh, nơi họ bị thúc giục có thể dẫn tới việc chi tiêu quá mức. 1.1.3.5 Hối tiếc Có một xu hướng khiến con người cảm thấy hối tiếc khi vi phạm lỗi, thậm chí những lỗi nhỏ. Đó làm một cảm giác hối hận về một quyết định đã gây ra những kết quả xấu. Nếu một người không muốn phải hối hận thì anh ta phải thay đổi hành vi
- 18 của mình theo cách mà đôi khi trong vài trường hợp thì sẽ không hợp lý. Thuyết hối tiếc có thể giải thích được sự thật rằng các nhà đầu tư trì hoãn bán những cổ phiếu đang giảm giá trong khi đó lại tăng tốc việc bán những cổ phiếu lên giá (Shefrin và Statman, 1985). Lý thuyết này lý giải rằng các nhà đầu tư tránh việc bán những cổ phiếu đang giảm giá để không bị mắc sai lầm và theo cách này họ sẽ không cảm thấy hối tiếc. Họ bán nhanh các cổ phiếu đang lên giá để không cảm thấy hối tiếc nếu sau đó cổ phiếu bị giảm giá. Hành vi này được dẫn chứng bằng cách sử dụng cái dữ liệu thương mại của Ferris, Haugen và Makhija (1988) và Odean (1996). 1.1.3.6 Phương pháp giải quyết vấn đề của nhà đầu tư dựa vào kinh nghiệm (Heuristics) Từ điển định nghĩa từ “Heuristics” liên quan tới một quá trình trong đó mọi người tìm ra những thứ cho chính họ bằng phép thử hay lỗi. Phép thử hay lỗi dẫn con người phát triển “luật ngón tay cái”, nhưng quá trình này thường dẫn tới những lỗi khác (Shefrin, 2000). Heuristics có thể cũng được định nghĩa như là “sử dụng kinh nghiệm và nỗ lực thực tế để đưa ra quyết định” bởi vì sự thật rằng ngày càng có nhiều thông tin đang lan truyền nhanh và rất nhanh, cuộc sống của những người ra quyết định dựa vào thị trường tài chính thì ngày càng phức tạp. Điều này ngụ ý việc sử dụng Heuristics mà thường là một quá trình không thể tránh khỏi, nhưng luôn luôn hiệu quả. Heuristics có lẽ giúp giải thích tại sao thị trường thỉnh thoảng hành xử trong cách vô ý thức, mà đối lập với mô hình lý thuyết thị trường hiệu quả. Hành vi bầy đàn là một cách của Heuristics nơi những cá nhân được dẫn tới hình thành thành một đám đông, hiện diện trong môi trường quyết định đầu tư, theo sau bởi quyết định của họ. Tuy nhiên, khuynh hướng bầy đàn, cùng với Heuristics, có lẽ dẫn con người lạc hướng theo một khuynh hướng của thị trường. Quá tự tin là một khuynh hướng mà mọi người cố gắng phân loại sự kiện như là cơ bản hay đại diện của một loại được biết rõ.Trong thị trường chứng khoán có lẽ nhà đầu tư phân loại chứng khoán như là chứng khoán phát triển dựa vào lịch sử của phát triển lợi nhuận, bỏ qua khả năng có rất ít công ty có thể phát triển mãi mãi. Cuối cùng, bí ẩn được
- 19 trình bày trong phần 1.1.3.7 liên quan tới quá trình ra quyết định nơi đám đông thì quan trọng và nơi những quyết định có lẽ bị ảnh hưởng bởi sự đề nghị. 1.1.3.7 Hành vi bầy đàn Một quan sát cơ bản về xã hội con người trong đó con người có mối liên hệ giao tiếp với người khác có cùng suy nghĩ. Nó thì quan trọng để hiểu nguồn gốc của sự suy nghĩ tương tự nhau, để chúng ta có thể đánh giá tính hợp lý của lý thuyết dao động đầu cơ mà gán cho việc làm thay đổi giá cả do những suy nghĩ sai lệch. Một phần lí do của việc phán đoán của con người thì giống nhau tại những thời điểm giống nhau là họ đang có những phản ứng với thông tin giống nhau. Ảnh hưởng xã hội có một tác động khổng lồ lên phán đoán cá nhân. Khi con người đối đầu với phán đoán của một nhóm lớn, họ có xu hướng thay đổi những câu trả lời của họ. Họ đơn giản nghĩ rằng tất cả những người khác có thể không sai. Họ phản ứng với thông tin mà nhóm lớn đã có phán đoán khác với họ. Đây là hành vi có ý thức. Trong cuộc sống mỗi ngày, chúng ta học rằng khi một nhóm lớn nhất trí trong phán đoán họ thì chắc chắn đúng (Shiller, 2000). Hành vi bầy đàn có lẽ được nhận diện trên hầu hết thị trường tài chính trong một hoàn cảnh tâm lý. Hành vi bầy đàn có thể đóng một vai trò trong việc tạo ra đầu cơ bong bóng bởi vì có một xu hướng để quan sát người thắng rất gần, đặc biệt biểu hiện tốt lặp đi lặp lại vài lần. Nó có vẻ hợp lý khi làm sự phân biệt giữa tự nguyện và bắt buộc hành vi bầy đàn. Nhiều người chơi trên thị trường tài chính có lẽ nghĩ rằng tiền tệ hay chứng khoán không được định giá đúng, nhưng họ kìm lại hành động trái ngược. Những người này có lẽ đơn giản cảm thấy rằng nó vô nghĩa khi đấu tranh với bầy đàn. Đây là một ví dụ của hành vi bầy đàn vững chắc. Họ theo sau đàn không tự nguyện nhưng để tránh bị giẫm chân nên vì thế họ gắn chặt theo bầy đàn. Thậm chí có những người có lý trí có thể tham gia vào bầy đàn khi họ quan tâm tới phán đoán của người khác, và thậm chí họ biết rằng người khác cũng đang hành xử trong bầy đàn. Hành vi, mặc dù theo lý trí cá nhân, sản xuất ra nhóm hành vi mà không có lý trí hay gây ra sự dao động trong thị trường. Lý thuyết này cũng
- 20 chỉ ra rằng những nhà đầu tư trong ngắn hạn gây ảnh hưởng nhiều lên giá chứng khoán hơn những nhà đầu tư dài hạn. Những nhà đầu tư không tiếp cận với thông tin bên trong, hành xử vô ý thức theo tiếng ồn như thể họ đang nắm bắt thông tin. Môt yếu tố quan trọng nữa của bầy đàn là truyền miệng. Người ta, nói chung, tin tưởng bạn bè, họ hàng và đồng nghiệp hơn báo chí và truyền hình. Phương tiện truyền thông truyền thống, tivi, và radio có khả năng truyền thông tin, nhưng khả năng của chúng để tạo ra hành vi chủ động thì vẫn còn hạn chế. Nói với người khác và các loại giao tiếp khác nữa là trong số những kết nối xã hội quan trọng mà con người có. Vì thế thông tin về cơ hội mua sẽ lan truyền nhanh chóng. Trong một nghiên cứu, những nhà đầu tư cá nhân được hỏi là cái gì cuốn hút họ đầu tiên khi họ đầu tư vào một công ty. Chỉ 6% trả lời là báo chí và thời gian. Thậm chí nếu một người nào đó đọc nhiều, sự quan tâm và hành động cũng dường như bị kích thích bởi sự giao tiếp lẫn nhau. Khái niệm về mức độ của giá thị trường phản ánh kết quả của việc đánh giá của nhà đầu tư cá nhân và kết quả là giá trị thật sự của thị trường thì không chính xác. Mọi người có thể thay vì chọn một cách có ý thức không tốn thời gian và nỗ lực trong việc thực hiện những phán đoán của họ về thị trường và vì thế không sử dụng bất kỳ tác động độc lập nào trên thị trường, điều này có thể dẫn tới hành vi bầy đàn và hành xử giống như nguồn thông tin để định giá trên hay dưới của thị trường chứng khoán. 1.1.3.8 Quá tự tin và phản ứng thái quá hay bi quan Mọi người có vẻ thái quá tài năng của họ và phán đoán tính hợp lý của kết quả xấu thông qua những gì họ không thể điều chỉnh được gọi là sự quá tự tin. Sự kết hợp của quá tự tin và bi quan gây cho con người đánh giá thái quá mức độ tin cậy về kiến thức của họ, đánh giá quá thấp rủi ro và đánh giá quá cao khả năng điều chỉnh những sự kiện, mà dẫn tới khối lượng giao dịch lớn và gây ra đầu cơ bong bóng. Sự cả tin thái quá mà một người có càng lớn, rủi ro càng cao. Điều này áp dụng, đặc biệt, để xác định nơi người ta không được thông báo đầy đủ. Tự điều
- 21 chỉnh luôn luôn không gắn với kiến thức thật sự. Một điều ngạc nhiên là có mối quan hệ giữa quá cả tin và thỏa mãn. De Bondt and Thaler (1985) chỉ ra rằng người ta có xu hướng hành động thái quá đối với sự kiện tin tức gây xúc động và không mong đợi. Nhất trí với phán đoán của lý thuyết hành động thái quá, danh mục của những người bị thua lỗ trước thì tìm thấy tốt hơn những người thắng trước. Quá cả tin dường như liên quan tới vài hiện tượng tâm lý. Ross (1987) tranh cãi rằng quá nhiều sự cả tin thì liên quan tới khó khăn lớn hơn trong việc tạo ra khoản đủ đối với sự không chắc chắn trong quan điểm của chính bản thân người đó. Nghiên cứu gần đây cho thấy phản ứng ít của giá chứng khoán đối với tin tức như là thông báo lợi nhuận, và phản ứng thái quá của giá chứng khoán đối với hàng loạt tin tốt hay xấu. Bằng chứng của hành động ít phản ứng chỉ ra rằng thông qua giai đoạn một tới mười hai tháng, giá chứng khoán ít phản ứng với thông tin. Kết quả là, thông tin kết hợp chậm trong giá, mà có xu hướng trình bày mối liên hệ dương thông qua giai đoạn này. Chúng ta có thể nói rằng tin tức tốt hiện thời có ảnh hưởng lớn trong việc dự đoán lợi nhuận dương trong tương lai. Bằng chứng hành vi thái quá chỉ ra rằng qua giai đoạn dài hạn từ 3 đến 5 năm, giá chứng khoán phản ứng thái quá đối với mẫu liên quan cuả việc chỉ ra thông tin trong cách tương tự. Thật vậy, chứng khoán mà ghi nhận thông tin tốt có xu hướng được định giá quá cao và có tỷ suất lợi nhuận trung bình thấp sau đó. Bằng chứng phản ứng chậm nói riêng thì liên quan tới tính bảo thủ. Tính bảo thủ liên quan tới hiện tượng mà theo đó con người nghi ngờ thông tin mới và đưa quá nhiều khả năng trước đó của sự kiện trong tình huống được cho trước. Edwards (1968) kết luận rằng “nó lấy bất kỳ từ hai đến năm quan sát để làm một quan sát có giá trị trong việc tạo ra chủ thể để thay đổi ý kiến của anh ta”. Theo nguyên tắc này, con người chậm thay đổi ý kiến của họ. Đối với lí do này, nó mất một ít thời gian trước khi nhà đầu tư bắt đầu kết luận rằng một xu hướng sẽ tiếp tục, chẳng hạn như giá tăng gắn với đầu cơ bong bóng. Thêm vào đó, phản ứng ít hay thái quá là một trong những nguyên nhân của xu hướng, động lực và theo thời thượng.
- 22 Rõ ràng những nhà đầu tư cảm thấy rằng họ có lí do đầu cơ để kinh doanh thường xuyên (trade), và rõ ràng điều này phải làm với một xu hướng cho mỗi cá nhân để có niềm tin rằng anh ta hay cô ta nhận nhiều hơn niềm tin của những người khác(Shiller, 1998). Nó như thể là hầu hết mọi người nghĩ rằng họ đang ở trên mức trung bình. Shiller (1987) quan sát trong một cuộc khảo sát biến động của thị trường, một sự tự tin cao đáng ngạc nhiên giữa những nhà đầu tư trong cảm giác trực giác về hướng mà thị trường sẽ đi sau sự sụp đổ. Vì thế sự thái quá sẽ giải thích hành động thái quá của thị trường cùng với sự biến động thái quá và giá tài sản đầu cơ. Nó giải thích lí do tại sao những nhà đầu tư chuyên nghiệp giữ những danh mục được quản trị năng động với dự định có thể chọn ra những cái thắng và tại sao quỹ lương hưu thuê những nhà quản lý năng động. Khối lượng giao dịch lớn và việc theo đuổi chiến lược đầu tư chủ động dường như không nhất trí với kiến thức chung của hành vi của một tác nhân kinh tế. 1.1.3.9 Sự tham khảo (Anchoring) Sự tham khảo là quá trình ra quyết định mà những định lượng được yêu cầu và là nơi mà những định lượng này bị ảnh hưởng bởi các lời khuyên. Trong tâm trí mỗi người, đề có vài điểm tham chiếu (điểm neo), ví dụ là giá cổ phiếu trước đây. Khi có được các thông tin mới họ sẽ điều chỉnh điểm tham chiếu cũ này một cách bị động đến nơi mà thông tin mới yêu cầu. Trong sự thiếu vắng của thông tin tốt hơn, giá chứng khoán quá khứ có lẽ là yếu tố quyết định quan trọng của giá chứng khóan hôm nay. Vì thế, Anchor (điểm thao khảo) là giá được ghi nhớ gần đây nhất. Xu hướng của nhà đầu tư là sử dụng điểm thao khảo này để thúc ép sự giống nhau của giá chứng khoán từ một ngày tới ngày kế tiếp. Đối với những chứng khoán riêng lẻ, xu hướng thay đổi giá có lẽ gắn với việc tham khảo từ giá chứng khoán khác, và tỉ lệ P/E có lẽ được tham khảo từ mức độ P/E của những công ty khác. Loại bắt chước này có lẽ giải thích tại sao giá chứng khoán thay đổi cùng chiều, và tại sao chỉ số giá dao động như thế - tại sao những chứng khoán ngang trung bình có sẵn trong việc xây dựng chỉ số chứng khoán không ngăn cản mạnh mẽ sự bất ổn của thị trường. Nó cũng giải thích tại sao những công ty khác ngành nhưng được dẫn đầu
- 23 trong cùng quốc gia có xu hướng dao động cùng chiều hơn những chứng khoán cùng ngành nhưng được dẫn dắt ở những quốc gia khác nhau, điều này trái với mong đợi của một người cho rằng ngành sẽ định nghĩa cơ bản của công ty tốt hơn vị trí của công ty mẹ của nó. Thuật ngữ Anchoring xuất hiện liên quan tới “giá kết dính” mà thường được nói bởi nhà kinh tế vĩ mô. Ngay khi giá quá khứ được sử dụng như là lời đề nghị tham khảo cho giá hiện tại, giá mới sẽ có xu hướng gần với giá quá khứ. Giá trị của hàng hóa càng không rõ ràng, công cụ tham khảo sẽ càng quan trọng. Sự tham khảo (Anchoring) sẽ là công cụ quyết định giá quan trọng.(Shiller,1998) 1.2. Lý thuyết hành vi đầu cơ (Đầu cơ bong bóng) Đầu cơ bong bóng có thể được mô tả như là một tình huống trong đó giá cao tạm thời được giữ vững bởi sự nhiệt tình của nhà đầu tư hơn là sự dự đoán nhất quán của giá trị thực. Sự cần thiết của đầu cơ bong bóng là một loại của phản ứng, từ việc giá cao tới sự nhiệt tình của nhà đầu tư tăng, tới nhu cầu tăng, và vì thế giá sau sẽ tăng. Theo viễn cảnh mong đợi hợp lý của lý thuyết phản ứng, sự phản hồi xảy ra bởi vì giá truớc tăng tạo ra sự mong đợi giá sau sẽ tăng. Theo mô hình thay thế, sự phản hồi xảy ra như là kết quả niềm tin của nhà đầu tư tăng để phản hồi với sự tăng của giá quá khứ. Bong bóng đầu cơ không thể chống đỡ một cách không xác định. Giá không thể tăng mãi mãi và khi sự tăng giá kết thúc, nhu cầu mà khi giá tăng tạo ra kết thúc. Một sự phản hồi giảm có lẽ thay thế sự phản hồi tăng. Đầu cơ bong bóng tài chính là những ví dụ cơ bản của thị trường mà không luôn luôn hoạt động một cách hiệu quả. Mặc dù bằng chứng rõ ràng rằng thị trường chứng khoán thì hiệu quả cao, điều này có nghĩa là một người không thể kiếm được lợi nhuận vượt trội bằng cách giao dịch mua bán theo thông tin có sẵn trên thị trường, có nhiều nghiên cứu về lợi nhuận bất thường dài hạn trên thị trường chứng khoán mà dường như gắn với lý thuyết thị trường hiệu quả. 1.2.1 Các tiền nghiên cứu Nhiều nghiên cứu đã được tiến hành nhằm giải thích bong bóng đầu cơ. Liu và Song (2001) cho rằng các nhà phân tích tài chính nói chung đã quá lạc quan về
- 24 chứng khoán IT trước sự sụp đổ của thị trường vào tháng 3 năm 2000. Họ cũng cho rằng lợi nhuận dự kiến trước vụ sụp đổ thì kém hợp lý và vì thế hành vi hành vi của các nhà phân tích chịu một phần trách nhiệm cho hiện tượng bong bóng đầu cơ. Một nghiên cứu (Cooper et al., 2001) cho thấy một mẫu gồm 95 hãng rất nhỏ đã thay đổi tên cũng như tên miền Internet của họ, lãi suất bất thường bình quân trong 10 ngày quanh vụ việc là 74%. Họ tranh cãi rằng bằng chứng của họ phù hợp với sự bất thường của các nhà đầu tư (các nhà đầu tư dường như háo hức để tham gia vào thị trường Internet bằng mọi giá. Hand (2000) cho thấy rằng giá trị của chứng khoán IT có quan hệ mật thiết với biến “cung và cầu” như là một dạng của lãi suất ngắn hạn, phần trăm của chứng khoán được giữ bởi các tổ chức, và trôi nổi ngoài thị trường hay số cổ phần không được nắm giữ bởi nội bộ công ty. Ông diễn giải chứng cứ của mình để hỗ trợ thêm cho tuyên bố giá cổ phiếu IT có thể không được xác định một cách hợp lý. Một nghiên cứu khác (McNichols et al., 1997) chỉ ra rằng các nhà phân tích có xu hướng thêm vào các hãng mà họ thích và loại ra các hãng mà họ không thích trong danh sách các công ty. Họ diễn giải các chứng cứ (các mẫu) của họ bằng cách phân tích như là một lời lý giải thiên vị cho hiện tượng quan sát thông thường mà qua đó các lợi nhuận dự báo thường rất lạc quan. Shiller (1987) nghiên cứu hành vi của các nhà đầu tư trong mối liên hệ với vụ sụp đổ thị trường chứng khoán vào tháng 10 năm 1987. Bản khảo sát của ông cho thấy trong số những người khác thì nhiều nhà đầu tư nghĩ rằng họ có thể tiên đoán thị trường và rằng cả người mua và người bán đều nghĩ rằng thị trường đã vượt giá trị trước vụ sụp đổ. Hầu hết các nhà đầu tư cho rằng vụ sụ đổ xảy ra là do tâm lý của các nhà đầu tư khác. Fama (1997) tranh luận chống lại các chứng cứ mới về những bất thường của thị trường. Ông tuyên bố rằng những bất thường này là những kết quả cơ hội và rằng sự phản ứng thái quá rõ ràng về thông tin giá cả chứng khoán cũng bình thường như phản ứng bị động, nó phù hợp với giả thuyết thị trường hiệu quả.
- 25 1.2.2 Những yếu tố giúp giải thích bong bóng đầu cơ Có nhiều nhân tố có thể giúp giải thích bong bóng đầu cơ. Yếu tố cấu trúc (xây dựng) như là công nghệ và địa lý, tuy nằm ngoài thị trường nhưng lại định hình hành vi thị trường. Yếu tố văn hóa cũng bao gồm những nhân tố tiếp sức thêm cho bong bóng đầu cơ, như là các hiện tượng kinh tế mới. Cuối cùng, yếu tố tâm lý đóng góp vào việc định rõ và giải thích bong bóng đầu cơ. Những yếu tố này được minh họa trong 3 danh mục sau: Yếu tố cấu trúc bao gồm sự xuất hiện những vấn đề mới như công nghệ thông tin hay sự mở rộng trong phương tiện báo cáo của tin tức kinh doanh, sự tăng trưởng của các quỹ cộng đồng và sự xuất hiện của lợi tức quỹ hưu (Premiepensionsvalet) hay là những vấn đề liên quan đến kinh tế như là lạm phát và hiệu ứng của ảo tưởng tiền (Effects of Money Illusion) giảm. Yếu tố văn hóa là truyền thông đa phương tiện hay sự xuất hiện vấn đề kinh tế mới và mọi người đã biết quan tâm của đến thị trường. Yếu tố tâm lý phản ánh cảm xúc và kinh nghiệm bản thân của con người. 1.3 Điều kiện để lý thuyết tài chính hành vi tồn tại Các mô hình được đề xuất bởi lý thuyết tài chính hành vi sẽ có thể đúng nếu trên thị trường tồn tại một trong ba điều kiện cơ bản sau. Nếu cả ba đều tồn tại, lý thuyết tài chính hành vi dự báo rằng việc định giá sai không những là tồn tại, mà còn là rất đáng kể (lớn hoặc đến mức nghiêm trọng) và kéo dài. Ba điều kiện đó bao gồm: -Tồn tại hành vi không hợp lý. -Hành vi bất hợp lý mang tính hệ thống. -Giới hạn khả năng kinh doanh chênh lệch giá trên thị trường tài chính. 1.3.1 Hành vi không hợp lý Các nhà đầu tư sẽ có hành vi không hợp lý khi họ không phân tích và xử lý “đúng” những thông tin mà họ có (và thị trường cung cấp), từ đó dẫn đến những kỳ vọng lệch lạc về tương lai của cổ phiếu mà họ đầu tư vào. Ngoài ra, trong một số trường hợp, dựa trên kinh nghiệm hay nhận thức sẵn có, họ cũng mắc phải những “lệch lạc trong nhận thức” (cognitive biases). Những nghiên cứu về các hành vi
- 26 không hợp lý tiêu biểu trong thị trường tài chính là kết hợp giữa tâm lý học, mà chủ yếu là trường phái tâm lý nhận thức (cognitive psychology) với trường phái tâm lý hành vi (behavioral psychology). 1.3.2 Hành vi không hợp lý mang tính hệ thống Nếu chỉ một nhà đầu tư đơn lẻ có hành vi không hợp lý, thì ảnh hưởng của giao dịch của nhà đầu tư này lên giá cổ phiếu trên thị trường là không đáng kể (cho dù là một tổ chức đầu tư lớn thì ảnh hưởng cũng rất hạn chế nếu chỉ đơn độc một mình). Chỉ khi hành vi không hợp lý là mang tính hệ thống (nghĩa là một nhóm nhiều nhà đầu tư cùng có một hành vi không hợp lý như nhau) thì khi ấy việc định giá sai sẽ xuất hiện và có thể bắt đầu kéo dài. Lý thuyết tài chính hành vi cho rằng tính lệch lạc (bất hợp lý) trong hành vi là khá phổ biến đối với nhiều nhà đầu tư, và do đó, nó tạo thành một dạng như chúng ta thường gọi là “hiệu ứng bầy đàn”, khiến cho giá một số cổ phiếu không phản ánh giá trị “thực” (hay “hợp lý”) của chúng. Như vậy, “hiệu ứng bầy đàn” là không tốt cho thị trường trong trường hợp chúng ta xem hiệu ứng bầy đàn là tất cả đều hành động theo một mẫu hình hành vi lệch lạc, không hợp lý, thấy ai làm sao thì làm vậy. 1.3.3 Giới hạn khả năng kinh doanh chênh lệch giá trên thị trường tài chính Lý thuyết thị trường hiệu quả tin rằng nếu tồn tại định giá sai thì sẽ tồn tại cơ hội để kinh doanh chênh lệch giá thu lợi nhuận, và chính hành vi kinh doanh chênh lệch giá sẽ điều chỉnh giá trên thị trường về cân bằng. Nhưng nếu tồn tại định giá sai, mà lại không thể thực hiện kinh doanh chênh lệch giá để tận dụng các khoản lợi nhuận này thì như thế nào? Và tại sao lại không thể thực hiện kinh doanh chênh lệch giá khi có định giá sai? Một giải thích được chấp nhận rộng rãi trong trường phái tài chính hành vi là có 2 dạng định giá sai: một dạng là thường xuyên xảy ra và có thể kinh doanh chênh lệch giá được, một dạng là không thường xảy ra, kéo dài và không thể kinh doanh chênh lệch giá được (nói một cách khác, khó mà xác định được khi nào mức định giá sai đã đạt tới giới hạn trên hay dưới và điều chỉnh lại). Nếu tham gia “chỉnh sửa” kiểu định giá sai dạng 2 thì rất dễ rơi vào trạng thái “tiền mất, tật mang”, mà điển hình là bài học nổi tiếng của LTCM kinh doanh chênh lệch giá của Royal Duch và Shell và bị thua lỗ, nhưng ngay sau khi họ thua lỗ không bao lâu thì giá 2 cổ phiếu này điều chỉnh lại đúng như dự đoán của họ! Đây là ví dụ cho thấy thực tế
- 27 định giá sai có thể kéo dài rất lâu, và kiểu nhà đầu tư hợp lý như LTCM (được quản lý bởi những người đoạt giải Nobel và rất thành công trong 4 năm trước thương vụ này) tham gia sửa chữa sai lầm này thì sẽ thất bại. Barberis và Thales (2003) chỉ ra rằng kinh doanh chênh lệch giá không thể xảy ra vì có những tài sản về lý thuyết là có tính thay thế lẫn nhau hoàn hảo và có thể kinh doanh chênh lệch giá 2 tài sản đó, nhưng thực tế thì không như vậy, do đó tạo ra rủi ro tăng thêm cho hoạt động kinh doanh chênh lệch giá (vốn được xem là rủi ro thấp đến mức phi rủi ro). Ngoài ra, chi phí thực hiện các chiến lược hưởng chênh lệch giá và sự tồn tại của các giao dịch của những nhà đầu tư không hợp lý (gọi là noise trading) cũng ngăn cản điều này. Chính vì vậy, chúng ta đã từng thấy trong lịch sử nhiều vụ bong bóng giá ở Nhật (thập niên 1980), Đài Loan (1990), cổ phiếu công nghệ truyền thông của Mỹ (1999-2000), rồi gần đây là chứng khoán Trung Quốc và Việt Nam cũng bị xem là “quá nóng”. Tuy nhiên, rõ ràng không hề có những điều chỉnh tức thời như người ta kỳ vọng, mà những vụ bong bóng này kéo dài nhiều năm (nhất là ở các nước châu Á đang phát triển). Đây là dấu hiệu của giới hạn khả năng kinh doanh chênh lệch giá. Kết luận chương I Như vậy, thật khó để không nghĩ rằng thị trường chứng khoán giống như con người: Nó cũng có những tâm trạng thay đổi thất thường từ nhạy cảm đến lạnh lùng. Nó có thể cũng phản ứng một cách vội vã để rồi phải trả giá ngay liền sau đó. Hầu hết chúng ta vẫn tin rằng tài chính là lĩnh vực của những suy nghĩ định lượng và rõ ràng. Sự thật thì các nhà đầu tư không phải luôn luôn hành động một cách sáng suốt và khôn ngoan như mong đợi. Thị trường chứng khoán được xem là một nhóm các nhà đầu tư không có tổ chức với một mục đích chung duy nhất là nhằm nắm bắt xu hướng tương lai của thị trường để từ đó có quyết định kinh doanh đúng đắn nhằm thu được lợi nhuận. Tuy nhiên, một điều quan trọng cần phải nhận ra là nhóm đông đó được hình thành bởi nhiều nhà đầu tư cá nhân khác nhau, mỗi nhà đầu tư lại thiên về các cảm xúc trái ngược nhau. Lạc quan có, bi quan có, hy vọng có, lo lắng có– tất cả mọi cảm giác đều có thể tồn tại trong cùng một nhà đầu tư tại
- 28 các thời điểm khác nhau hoặc trong vài nhà đầu tư hoặc một nhóm nhà đầu tư tại cùng một thời điểm. Lý thuyết tài chính hành vi nhìn chung không phải là một trường phái tài chính chính thống (mặc dù thường bị các nhà nghiên cứu thuộc trường phái thị trường hiệu quả, dẫn đầu là Fama đả kích). Lý thuyết này còn ở dạng sơ khai, còn tồn tại nhiều vấn đề gây tranh cãi chưa có những cơ sở và nguyên lý vững chắc như lý thuyết chính thống hiện đại như rủi ro - tỷ suất sinh lợi, thị trường hiệu quả, kinh doanh chệnh lệch giá), và là một sự bổ sung hơn là tách biệt khỏi lý thuyết tài chính chính thống. Và một lần nữa chúng ta lại khẳng định rằng những lý thuyết tài chính hiện đại cũng như những phân tích kỹ thuật hay phân tích cơ bản không thể dùng để giải thích cho những biểu hiện trên thị trường chứng khoán mà chúng ta chỉ có thể giải thích cho những biểu hiện đó bằng việc kết hợp lý thuyết tài chính với những môn khoa học tâm lý khác mà chúng ta gọi là tâm lý học hành vi.
- 29 CHƯƠNG 2: NGHIÊN CỨU TÂM LÝ HÀNH VI TRÊN THỊ TRƯỜNG CHỨNG KHOÁN VIỆT NAM 2.1 Thực trạng thị trường chứng khoán Việt Nam từ đầu năm 2007 đến nay Nói rất nhiều về hành vi, về cảm xúc cũng chỉ muốn đưa đến một cơ sở lý luận mới để tiếp cận thị trường chứng khoán Việt Nam, nhìn nhận lại “tâm lý bầy đàn” cũng như giúp ích phần nào cho nhà đầu tư trong giai đoạn hiện nay. Một chân lý hiển nhiên quen thuộc là vào bất kỳ thời điểm nào, các thị trường tài chính luôn luôn bị chi phối bởi lòng tham và sự sợ hãi. Những thị trường mạnh nhất là những thị trường nhộn nhịp bởi đồng thời có cả lòng tham lẫn sự sợ hãi. Nói rõ hơn, bất cứ khi nào bạn bán cổ phiếu thì người mua nó cũng sẽ nghĩ khác về những triển vọng tương lai của cổ phiếu đó. Bạn nghĩ nó sẽ giảm, người mua nghĩ nó sẽ lên. Hoặc bạn hoặc người mua sẽ đúng nhưng chắc chắn chỉ thông qua sự tương tác của những thái độ khác nhau như vậy thì thị trường mới nhộn nhịp đông kẻ mua- nhiều người bán. Sự sôi động của thị trường chứng khoán Việt Nam thời gian qua cũng đã phản ánh phần nào chân lý ấy. Thị trường chứng khoán Việt Nam trong năm 2006 có mức tăng trưởng cao nhất khu vực Châu Á- Thái Bình Dương với 145% , thậm chí đứng trên thị trường chứng khoán của Thượng Hải với mức tăng 130%. Và đầu năm 2007 vẫn đang tăng 46% - cao nhất trên thế giới. Thị trường tăng mãnh liệt đã gây sốc cho không ít nhà đầu tư trong nước và các chuyên gia chứng khoán kể cả những nhà quản lý thị trường. Kéo theo đó sự lo sợ nguy cơ hình thành bong bóng trên thị trường chứng khoán đã là đề tài gây tranh cãi trên thị trường. Chúng ta hãy xem xét thử xem diễn biến của thị trường chứng khoán ở giai đoạn gọi là “nóng nhất”, kể từ khi gia nhập WTO, với những biến động hết sức bất ngờ mà ngay cả các nhà nghiên cứu thị trường cũng không thể nào đoán trước được.
- 30 2.1.1 Thị trường chứng khoán Việt Nam trong giai đoạn bong bóng đầu cơ Năm 2007 được xem là mốc đánh dấu bước phát triển mạnh mẽ nhất của thị trường chứng khoán Việt Nam. Giai đoạn này thị trường chứng khoán chia làm hai giai đoạn chính: Hình 2.1: Tình hình thị trường chứng khoán ViệtNam năm2007 Đầu năm 2007 đến giữa năm 2007: thị trường tăng trưởng nhanh và là một trong những thị trường thị trường tài chính mới nổi có tình hình chứng khoán nóng và đã xuất h Hiện tượng “khát chứng khoán” và hiện tượng “nổi bong bóng” khiến cho một số chuyên gia lo ngại sẽ có hiện tượng đảo chiều dòng vốn. Họ thậm chí đã nghĩ đến biện pháp kiểm soát vốn. “Qúa nóng” là từ mà các chuyên gia nhận định về thị trường chứng khoán Việt Nam năm 2007, chỉ số P/E lên tới 38-40 trong khi thông thường chỉ ở mức 15-17 lần. Tại sao thị trường chứng khoán lại nóng như vậy? Trên thị trường chứng khoán, các nhà đầu tư ngoại gọi thị trường Việt Nam là “Second China” ở châu Á và nhận xét đây là điểm sáng về đầu tư. Thị trường chứng khoán Việt Nam được đánh giá là thành công, với mức tăng trưởng chỉ số VN- Index là 23.3% và HASTC Index là 33.2% so với năm 2006. Tổng giá trị vốn hàng hóa thị trường (cả hai sàn HOSE và HASTC, chưa tính đến trái phiếu) đã đạt trên 43% so với GDP, vượt xa mức so với mục tiêu của nhà nước đặt ra là tới năm 2010,
- 31 vốn hóa thị trường chiếm 35%. Hơn 330.000 tài khoản đã được mở ra so với hơn 130.000 tài khoản trong năm ngoái. Điều này thể hiện mức độ quan tâm của công chúng đầu tư lên thị trường chứng khoán ngày càng lớn. Số lượng tài khoản giao dịch của nhà đầu tư nước ngoài gần 7900 tài khoản ( 5400 tài khoản cá nhân và 500 tài khoản tổ chức) tăng gấp 3 lần so với năm 2006. Nhà đầu tư nước ngoài hiện đang nắm giữ từ 25-30% cổ phần của các doanh nghiệp niêm yết và chiếm khoảng 18% giao dịch toàn thị trường. Giá trị danh mục đầu tư của nhà đầu tư nước ngoài trên thị trường chính thức ước khoảng 7.6 tỷ USD (nếu tính cả thị trường không chính thức con số này đạt 20 tỷ USD) tăng gấp 3 lần so với năm 2006. Nhìn lại vào đầu năm 2007, thị trường thật sự đã trở nên quá "nóng". Dồn dập những nhà đầu tư mới đã tham gia thị trường với một niềm tin rằng sẽ thu được lợi nhuận "khổng lồ", đến mức trên nhiều sàn giao dịch của các công ty chứng khoán (vốn bấy lâu vắng khách) vào lúc đó cũng trở nên quá tải. Đỉnh điểm của sự "kỳ vọng" là VN-Index đã lên đến 1.170,67 điểm vào ngày ngày 12-3-2007 - mức kỷ lục cho đến tận hôm nay, tăng hơn 55% so với phiên cuối cùng của năm 2006 (VN- Index ở mức 751,77 điểm vào ngày 29-12-2006). Liệu năm 2008 có lặp lại kịch bản hay không, chứ còn vào thời điểm tràn đầy sự hăm hở của nhà đầu tư vào lúc ấy, 90% công ty niêm yết đã tranh thủ "thời cơ" để huy động vốn. Điều đáng nói ở đây, sự phát triển quá nóng của thị trường chứng khoán không chỉ làm tốn giấy mực của báo chí trong nước mà còn thu hút mạnh mẽ sự quan tâm của các báo giới nước ngoài. Thời gian trước và sau Tết, không ngày nào mà hai từ Việt Nam không xuất hiện trên mặt báo cùng với tin tức về thị trường chứng khoán. Phòng thương mại Mỹ tại Việt Nam (AMCHAM) đăng tải trên website của họ bài viết “thị trường chứng khoán Việt Nam thăng hoa thiếu cơ sở”. Thời báo Tài Chính Anh (Financial Times) dẫn lời các nhà quản lý tài chính nước ngoài cảnh báo thị trường chứng khoán TP.HCM đang rơi vào tình trạng quá nóng và vượt quá giá trị thật. Thậm chí tuần báo Wall Street Joural – tuần báo có uy tín vào hạng bậc nhất trên thế giới cũng có bài bình luận về Thị trường chứng khoán Việt Nam với tựa
- 32 "Saigon’Miss”. Đáng chú ý là IMF cũng đã gửi bản khuyến cáo đến chính phủ Việt Nam về sự bùng nổ của TTCK. Rất nhiều lý do được đưa ra để giải thích cho sự phát triển quá nóng của Thị trường chứng khoán Việt Nam. Nhà đầu tư trong nước đổ lỗi cho nhà đầu tư nước ngoài, nhà đầu tư nước ngoài đổ lỗi cho sự "điên cuồng” của nhà đầu tư trong nước. Tuy nhiên quy chung lại phần lớn đồng tình cho rằng nguyên nhân chính là do tâm lý đầu tư bầy đàn, đầu tư theo phong trào của các nhà đầu tư trong nước- thiếu kiến thức cũng như không có kỳ vọng riêng. Và chơi chứng khoán trong thời gian vừa qua đã được báo chí nói tới như một thứ “mốt”, một “phong trào” lan truyền nhanh hơn bất cứ dịch bệnh nào, trên khắp cả nước. 2.1.2 Thực trạng thị trường sau “bong bóng đầu cơ” Và rồi, thị trường đi xuống. Bên cạnh thị trường tất yếu điều chỉnh sau một thời gian đi lên, việc "nhà nhà" đồng loạt phát hành thêm cổ phiếu đã pha loãng giá. Cùng với diễn biến này, còn có thêm hàng loạt các công ty lần lượt lên sàn, đặc biệt dồn dập vào cuối năm, đã dẫn đến tình trạng cung vượt quá cầu. Từ những nguyên nhân trên đã làm cho thị trường chứng khoán tụt dốc liên tục. Chỉ số VnIndex từ 1.170 điểm (12/3/2007) xuống còn 883 điểm (06/8/2007) chỉ số HASTC từ trên 450 điểm (09/3/2007) xuống còn 254,3 điểm (06/8/2007). Thị trường chứng khoán TPHCM kết thúc phiên cuối cùng của năm 2007 với chỉ số chứng khoán VN-Index dừng lại ở 927,02 điểm. Con số này thực ra cũng đã ghi nhận thị trường có một bước tăng trưởng so với cuối năm 2006 với mức tăng 25%. Tuy nhiên, những tác động về mặt chính sách, nguồn vốn, cung cầu và đi kèm theo đó là những cơn "nóng, lạnh" của thị trường đã không khỏi làm những nhà đầu tư lo ngại. Nhiều nhà đầu tư kỳ vọng thị trường chứng khoán sẽ bước vào năm mới 2008 với một tư thế lạc quan hơn, bỏ lại sự trầm lắng đè nặng thị trường trong những tháng cuối cùng của năm qua.
- 33 Hình 2.2: Tình hình thị trường chứng khoán ViệtNam năm 2008 Trong quí I, VN-Index có 9 phiên giảm điểm liên tục từ ngày 14/3/2008 đến ngày 26/3/2008 cùng với khối lượng giao dịch cũng giảm làm cho VN index mất 26,1% điểm so với ngày 14/3/2008. Trong khi trong quí I, VN-Index mất 43,9% điểm so với đầu năm (921,07 từ ngày 2/1/2008). Đáy của quí I là 496,64 điểm vào ngày 25/3/2008.Trong quí 2 cả khối lượng giao dịch và giá trị giao dịch đều giảm và là quý có tính thanh khoản kém nhất trong năm (bình quân mỗi phiên giao dịch với khối lượng 5.942.920 cổ phiếu). Cũng trong quý này VN-Index có 25 phiên giảm điểm liên tục từ 5/5/2008 đến 11/6/2008 với 28,9% điểm bị mất so với 5/5/2008 trong khi cuối quý giảm 23,5% so với đầu quý. Đáy của quý 2 là 366,02 điểm vào ngày 20/6/2008. Quý 3, VN-Index có tính thanh khoản cao nhất trong năm với khối lượng giao dịch bình quân là 17.486.971 cổ phiếu. Trong quý 3, VN- Index thiết lập đỉnh trong 10 phiên tăng điểm liên tục với mức gía đóng cửa là 561,85 vào ngày 27/8/2008. Đáy của VN-Index trong quý 3 với mức giá đóng cửa là 409,61 điểm vào ngày 1/7/2008. Trong 10 phiên tăng điểm liên tục đã giúp VN- Index tăng 18,08% so với ngày 5/8/2008. Quý 4, VN-Index với xu hướng tiếp tục giảm điểm với đáy là 286.85 vào ngày 10/12/2008 và đây cũng là mức đáy của năm 2008. Đáy của quý này giảm 29,97% so với đáy của quý 3 và giảm 21,63% so với
- 34 đáy của quý 2. VN-Index đóng cửa vào ngày 31/12/2008 là 315,62 điểm giảm 73,04% so với đỉnh của VN-Index (giá đóng cửa ngày 12/3/2007 với 1170,67 điểm và giảm 65,73% so với ngày đầu năm 2008. Theo HSBC cho rằng, năm 2008 thị trường Việt Nam “tệ” nhất Châu Á.Thị trường chứng khoán Việt Nam đang ngày càng trở nên nhỏ bé và không còn được giới đầu tư nước ngoài quan tâm nhiều như trước đây. Năm 2008, tính theo USD, VN-Index sụt mất 69%, mức giảm tồi tệ nhất trong số các thị trường chứng khoán ở châu Á. Chỉ số MSCI của thị trường chứng khoán châu Á, trừ Nhật Bản, chỉ giảm có 53% trong năm qua. Trong 6 tuần cuối năm, các thị trường thuộc chỉ số MSCI châu Á - trừ Nhật - phục hồi 23%, trong khi đó, thị trường chứng khoán Việt Nam giảm 6%. Các chuyên gia thực hiện báo cáo nhận định, thị trường chứng khoán Việt Nam đã ra khỏi tầm ngắm của nhiều nhà đầu tư tổ chức của nước ngoài. Hiện không có một doanh nghiệp nào niêm yết trên thị trường chứng khoán Việt Nam có giá trị vốn hóa trên 1 tỷ USD mà các nhà đầu tư nước ngoài còn có thể mua thêm cổ phiếu. Vậy liệu trong năm 2009, thị trường chứng khoán Việt Nam có thể vực dậy được không? Đây là một câu hỏi mà rất nhiều người muốn biết. Phiên giao dịch đầu tiên của thị trường chứng khoán Việt Nam năm 2009 đã diễn ra trong sự ngập ngừng và giá trị khớp lệnh thấp kỷ lục kể từ giữa tháng 7/2008 đến nay. Hình 2.3: Tình hình thị trường chứng khoán ViệtNam năm 2009
- 35 Thị trường chứng khoán năm 2009 mở đầu với một phiên giao dịch có thể coi là tẻ nhạt khi rất ít nhà đầu tư tham gia giao dịch. Tổng giá trị khớp lệnh sàn HOSE chỉ đạt 115,5 tỷ đồng và sàn HASTC đạt 62,5 tỷ đồng. VN-Index chào năm mới với mức 313,34 điểm, giảm 2,28 điểm; HASTC-Index giảm 0,65 điểm xuống mức 104,47 điểm. Thị trường chứng khoán Việt Nam bắt đầu tháng 2/2009 với những nỗ lực khá lớn của Chính phủ như giảm 50% thuế VAT cho nhiều ngành hàng, hỗ trợ 4% lãi suất cho doanh nghiệp từ gói hỗ trợ 17.000 tỷ đồng, lãi suất cơ bản giảm từ 8,5% xuống 7% khiến các ngân hàng thương mại đồng loạt giảm lãi suất cho vay. Một số ngân hàng lớn đã hạ lãi suất cho vay xuống 8%. Nếu tính cả phần hỗ trợ 4% của Nhà nước thì doanh nghiệp vay vốn từ 1/2/2009 đến 31/12/2009 chỉ phải trả lãi suất 4%/năm. Hiện nay nhiều ngân hàng vẫn tiếp tục điều chỉnh giảm lãi suất xuống với lượng vốn khả dụng hiện nay được cho là tương đối dồi dào. Tuy nhiên, những cố gắng đó của Chính phủ diễn ra trong bối cảnh thị trường chứng khoán thế giới giảm mạnh cộng với mùa công bố báo cáo tài chính quý 4 và cả năm 2008 của các doanh nghiệp với mức sụt giảm lợi nhuận rất mạnh; những số liệu kinh tế vĩ mô trong tháng 1/2009 cho thấy viễn cảnh kinh tế Việt Nam năm 2009 hết sức khó khăn. Tuần qua đã có rất nhiều doanh nghiệp phát hành cổ phiếu công bố kết quả kinh doanh năm 2008. Trong đó, cá biệt có doanh nghiệp niêm yết lỗ tới 450 tỷ đồng. Còn lại, số doanh nghiệp thua lỗ trên thị trường chứng khoán trong năm 2008 chiếm tỷ lệ rất lớn. Trước những tác động quá lớn từ cuộc khủng hoảng kinh tế toàn cầu, tâm lý nhà đầu tư trong nước dường như không còn chịu tác động nhiều bởi các chính sách vĩ mô vì nó chưa mang lại kết quả ngay lập tức cho doanh nghiệp. Những điều mà nhà đầu tư đang nhìn thấy trước mắt là hậu quả của cuộc khủng hoảng trên các báo cáo tài chính của các doanh nghiệp phát hành. Chính vì vậy, liên tiếp trong những ngày vừa qua trên cả hai sàn niêm yết đã có 5 lần chỉ số chứng khoán bị phá đáy. Chỉ đến phiên cuối tuần thị trường mới nhen nhóm phục hồi nhưng cũng chưa có gì đảm bảo cho một xu hướng mới. Thêm nữa, áp lực với thị trường vẫn chưa hết khi
- 36 mà đến thời điểm tháng 2 này còn rất nhiều doanh nghiệp chưa công bố báo cáo tài chính với khả năng thua lỗ vẫn còn nhiều. Các quỹ đầu tư trong và ngoài nước hiện đang co lại danh mục, các công ty chứng khoán gặp muôn vàn khó khăn, ¾ công ty chứng khoán niêm yết đã lỗ từ 130 - 450 tỷ đồng trong năm 2008. Các doanh nghiệp niêm yết quay trở lại với công việc kinh doanh chính của mình. Tính đến thời điểm tháng 12/2008, giá trị danh mục của nhà đầu tư nước ngoài trên thị trường chứng khoán Việt Nam vào khoảng 4,6 tỷ USD, giảm gần 4 tỷ USD so với thời điểm đầu năm 2008 - thời điểm giá trị danh mục đầu tư lớn nhất. Đây là những yếu tố có thể khiến thị trường còn nằm trong tình trạng ảm đạm trong một thời gian dài. Mặc dù còn nhiều khó khăn ở phía trước, nhưng những ngày đầu tháng 3 (đặc biệt là trong tuần từ 9/3 đến 13/3) với đợt tăng giá ngắn hạn đã phần nào giải tỏa tâm lý của nhà đầu tư. Thậm chí không ít người đã nghĩ đến một tương lai tươi sáng, khi VN-Index vượt qua mức 300 điểm trong thời gian tới. Kết thúc tuần giao dịch từ 09/03/2009 đến 13/03/2009, trên sàn HOSE có 4 phiên tăng, 1 phiên giảm. Đóng cửa phiên giao dịch cuối tuần, thứ Sáu ngày 13, chỉ số VN-Index dừng lại ở mức 251,44 điểm, tăng 5,74 điểm (tương đương tăng 2,34%) so với phiên cuối tuần trước. Tổng khối lượng giao dịch báo giá cả tuần đạt 69.510.140 đơn vị, tăng 71,07% so với tuần trước. Tổng giá trị giao dịch cả tuần đạt hơn 1.192 tỷ đồng, tăng 57,88%. Cùng chung nhịp đập với người anh em phía Nam, sàn Hà Nội cũng có 4 phiên tăng và 1 phiên giảm sau một tuần giao dịch sôi động. Kết thúc phiên giao dịch ngày 13/03, chỉ số HaSTC-Index dừng lại ở mức 88,67 điểm. Nếu so với phiên cuối tuần trước, chỉ số HaSTC-Index tăng 4,08 điểm, tương đương tăng 4,82%. Tổng khối lượng giao dịch báo giá cả tuần đạt 38.621.600 đơn vị, tăng 85,60% so với tuần trước. Tổng giá trị giao dịch cả tuần đạt hơn 680,46 tỷ đồng, tăng 78,24%. Nhìn chung, thị trường đang đi theo chiều hướng của một số cổ phiếu vừa công bố các dự báo lợi nhuận khá lạc quan trong năm 2009 hoặc các mã vừa công
- 37 bố lợi nhuận 2 tháng đầu năm. Thời điểm đại hội đồng cổ đông đang đến gần, triển vọng lợi nhuận năm 2009 và các chỉ số tài chính cơ bản của các công ty sẽ là mối quan tâm hàng đầu của nhà đầu tư. Các luồng thông tin gần đây nhìn chung khá tốt và sẽ có ảnh hưởng tốt lên tâm lý trong ngắn hạn. Theo nhận định của nhiều chuyên gia tài chính, thị trường đang thực sự có một sự hồi phục ngắn hạn và tâm lý thị trường hiện nay đủ mạnh để tiếp tục sự khởi sắc này ít nhất là trong vài phiên tới. Mặc dù việc nhà đầu tư nước ngoài bán ra vẫn là lo lắng của nhiều người, tuy nhiên chỉ có 1-2 tổ chức bán ra và tập trung chủ yếu vào một vài mã bluechips. Điều đáng ngại là việc khối ngoại không mua vào, do đó chưa đủ để thay đổi được xu hướng của thị trường. Mặc dù trong hai ngày cuối tuần, thị trường đã chứng kiến sự ngập ngừng cũng như trạng thái xả hàng để hiện thực hóa lợi nhuận của nhiều nhà đầu tư, nhưng thị trường cũng nhận được những sự hỗ trợ đáng kể từ phía những người mới gia nhập thị trường, những nhà đầu tư đang nóng lòng muốn nắm giữ cổ phiếu sau một thời gian ngồi nhìn thị trường. Do đó, thị trường vẫn có đủ động lực để có thể đẩy giá cao hơn nữa trong ngắn hạn. Một số lời khuyên trong các báo cáo gần đây đã mạnh dạn khuyến nghị nhà đầu tư mua vào trong ngắn hạn, dù trong trường hợp không chắc chắn nhất là giá sẽ có thể được điều chỉnh nhẹ. Tuy nhiên, chúng ta cần nhìn thấy những thay đổi thật sự về các thông số vĩ mô để hỗ trợ cho sự hồi phục này. Đây giống như là sự khởi đầu cho một sự khởi sắc thường thấy trong điều kiện thị trường khó khăn. Tất cả những điều này vẫn còn khá mờ nhạt và chúng ta cần có thêm nhiều bằng chứng cho thấy sự tiến triển trong vài phiên tới trước khi có thể dám chắc về sự khởi sắc này. Nhưng trong ngắn hạn, mọi việc có vẻ đang dần tốt lên. Vậy đâu là lời giải thích cho hiện tượng quá nóng của chứng khoán đầu năm 2007 và thật sự thị trường có bị định giá quá cao thời gian đó hay không?Và nguyên nhân nào là nguyên nhân chính của việc thị trường bị định giá cao hơn giá trị thực của nó? Và tâm lý của nhà đầu tư sau giai đoạn “bong bóng đầu cơ” sẽ như thế nào?
- 38 2.2 Kết quả điều tra những nhà đầu tư cá nhân và nhà đầu tư có tổ chức trên thị trường chứng khoán Việt Nam Bảng câu hỏi được trình bày ở phụ lục 1 là bảng câu hỏi dành cho các nhà đầu tư cá nhân và cả các nhà đầu tư có tổ chức. Cả hai nhóm nhà đầu tư đều sẽ trả lời cùng một bảng câu hỏi. Tổng cộng chúng tôi đã nhận được 150 bảng trả lời từ phía các nhà đầu tư cá nhân và 47 từ phía các nhà đầu tư có tổ chức. Những mục kế tiếp sẽ trình bày phần trả lời của các nhà đầu tư đồng thời cũng nêu lên mục đích của từng câu hỏi và kết quả thu được. Tiếp đến là phần phân tích sự hợp lý của của các câu hỏi dành cho mỗi nhóm với sự tham khảo khung lý thuyết khi có thể chấp nhận được. Phần cuối cùng của chương này sẽ là những phân tích tích phân và những so sánh giữa các câu hỏi. Bảng thống kê của mỗi câu hỏi được chúng tôi trình bày ở phụ lục 3. 2.2.1 Hồ sơ điều tra của các nhà đầu tư Trong số các nhà đầu tư tham gia cuộc điều tra có 73% nhà đầu tư cá nhân và 87% nhà đầu tư có tổ chức là nam giới. Còn lại 27% nhà đầu tư cá nhân và 13% nhà đầu tư có tổ chức là nữ giới. Có một nữa số nhà đầu tư cá nhân trên 65 tuổi trong khi 37% giữa độ tuổi 51 đến 65. 66% nhà đầu tư có tổ chức nằm giữa độ tuổi 26 đến 35 và 23% trong độ tuổi 36 đến 50. Hình 2.4: Phầntrăm đầutư vào hạng mục đầutư dài hạn
- 39 Về vấn đề thời hạn đầu tư (câu hỏi số 1), kết quả thu được chỉ ra rằng cả nhà đầu tư cá nhân lẫn có tổ chức đều có các mục đầu tư ở khoảng thời gian dài hơn 5 năm chiếm 2/3 (63%) trong danh mục đầu tư của họ. Nên chỉ có 37% nhà đầu tư chọn đầu tư ngắn hạn dưới 1 năm. Đặc biệt hơn nữa, 31% nhà đầu tư cá nhân và 42% nhà đầu tư có tổ chức cho biết rằng 71-80% cổ phần của họ là đầu tư dài hạn. Ngoài ra 24% cả nhà đầu tư cá nhân và có tổ chức cho biết rằng 11-20% cổ phần của họ là đầu tư ngắn hạn. Những kết quả trên chỉ ra rằng có một sự ưa thích đối với đầu tư dài hạn, mà có thể phần lớn là do hậu quả của bong bóng đầu cơ đã xảy ra vào cuối năm 2006 đến tháng 12 năm 2007 mà có liên quan đến ngành công nghệ cao, đầu cơ và các danh mục đầu tư ngắn hạn. Sự nổ tung của bong bóng đầu cơ có thể đã gây sự không ưa thích đầu tư vào các loại đầu tư trên. Các thay đổi gần đây về những kế hoạch lương hưu (pension plans) có thể đã khuyến khích người ta đầu tư vào các quỹ công chúng dài hạn, an toàn hơn hơn là đầu tư vào các công ty IT. Các nhà đầu tư có tổ chức có thể đã thay đổi quan điểm đầu tư của họ so với thời gian trong thời kỳ bong bóng đầu cơ và theo sau đó là bởi các điều kiện thị trường biến động thất thường và vì thế ngày nay dần chuyển sang đầu tư dài hạn như là các quỹ lương hưu. Một kết quả thu được thấu đáo hơn có thể được thực hiện bằng cách hỏi các nhà đầu tư có hay không sự phân phối lại các mục đầu tư của họ giữa đầu tư dài hạn và ngắn hạn vào ngày nay so với thời kỳ bong bóng đầu cơ. 2.2.2 Đặc điểm hành vi đầu tư 2.2.2.1 Sự thay đổi trong việc theo dõi những khoản đầu tư Để xem xét các nhà đầu tư có chú ý và cảnh giác hơn sau hậu quả của bong bóng đầu cơ hay không, một câu hỏi liên quan đến việc theo dõi các khoản đầu tư đã được đặt (câu hỏi số 2 và 3). Phần lớn các nhà đầu tư (55% nhà đầu tư cá nhân và 66% nhà đầu tư có tổ chức) không thay đổi thái độ đầu tư của họ đối với các loại đầu tư ngắn hạn. Tương tự như vậy đối với đầu tư dài hạn các nhà đầu tư không hiệu chỉnh các khoản đầu tư dài hạn thường xuyên hơn vào ngày nay so với thời kỳ bong bóng đầu cơ.
- 40 Điều này chỉ ra rằng, có các nhà đầu tư có tổ chức trong và sau thời kỳ bong bóng đầu cơ, theo dõi khoản đầu tư ngắn hạn (34%) thường xuyên hơn là dài hạn (15%). Còn với các nhà đầu tư cá nhân thì dường như không có sự điều chỉnh việc đầu tư giữa các loại đầu tư dài và ngắn hạn mặc dù điều chỉnh cả 2 loại đầu tư này thường xuyên hơn vào ngày nay. Điều này có thể là do các nhà đầu tư ngày nay đầu tư dài hạn hơn vào trong thời kỳ bong bóng đầu cơ, ví dụ đầu tư cho nghỉ hưu, và vì lý do này mà họ tránh đầu tư vào các loại đầu tư ngắn hạn dễ thay đổi mà cần nhiều sự tư vấn hơn. Một lý do khác cho việc tăng điểu chỉnh đầu tư có thể là do khả năng tham gia vào thị trường dễ dàng hơn ví dụ như Internet, và giờ mở cửa của thị trường dài hơn. Hơn thế nữa, những kinh nghiệm đau thương của sự sụp đổ thị trường sau tháng 12 năm 2007 có thể làm cho các nhà đầu tư cảnh giác và cẩn thận hơn so với thời kỳ bong bóng đầu cơ. 2.2.2.2 Sự thay đổi trong hạng mục mục tiêu đầu tư Để xem xét các nhà đầu tư có thay đổi mục tiêu đầu tư do hậu quả của bong bóng đầu cơ hay không, các nhà đầu tư đã được hỏi để chọn hai điều quan trọng nhất để mô tả việc đầu tư của họ (câu hỏi số 4 và 12). Các nhà đầu tư được chọn hai câu để chỉ ra danh mục mục tiêu đầu tư của họ trong thời kỳ bong bóng đầu cơ cũng như là sau đó. Kết quả cho thấy rằng 33% các nhà đầu tư cá nhân đầu tư chủ yếu ở các công ty Việt Nam và 26% ở các công ty cỡ lớn trong thời kỳ bong bóng đầu cơ. Các nhà đầu tư có tổ chức thì ngược lại, họ thích đầu tư vào các công ty lớn (24%) với điều thứ hai quan trọng hơn là họ chia đều giữa đầu tư vào các công ty Việt Nam (19%) và các công ty rủi ro cao nhưng lợi tức lớn (19%). Danh mục đầu tư của các nhà đầu tư cá nhân sau thời kỳ bong bóng đầu cơ không có sự thay đổi đáng kể vì 31% tiếp tục đầu tư vào các công ty Việt Nam và 28% ở các công ty cỡ lớn. Tuy nhiên, trong thời kỳ sau bong bóng đầu cơ tỷ lệ các nhà đầu tư cá nhân đầu tư vào các công ty rủi ro cao nhưng lợi tức lớn giảm từ 13% còn 6% trong khi tỷ lệ đầu tư vào các công ty an toàn nhưng lợi tức thấp tăng từ 18% đến 25%. Các nhà đầu tư cá nhân giảm cổ phần của họ ở những công ty rủi ro cao, lợi tức cao tương tự như các nhà đầu tư có tổ chức. Các nhà đầu tư có tổ chức tăng cổ phần của họ ở các công ty
- 41 cỡ lớn nhiều hơn, từ 24% lên 30%, và ở các công ty vừa và nhỏ, từ 19% lên 27% sau thời kỳ bong bóng đầu cơ. Các nhà đầu tư cá nhân tăng cổ phần của họ ở các công ty an toàn nhưng lợi tức thấp từ 18% đến 25%. Ngoài ra, tỷ lệ đầu tư vào các công ty rủi ro nhưng lợi tức cao rớt từ 19% còn 13% sau thời kỳ bong bóng đầu cơ. Tỷ lệ đầu tư vào các công ty nhỏ sau thời kỳ bong bóng rớt từ 17% còn 10%. Rủi ro Ổn định Các Các Các công Các công nhưng lợi nhưng lợi công ty công ty ty Việt ty nước nhận cao nhuận thấp lớn nhỏ Nam ngoài Hình 2.5: Chọn lựa những mục hạn đầu tư nhiều nhất trong và sau thời kỳ bong bong đầu cơ Các công ty lớn và các công ty Việt Nam vẫn thống trị hầu hết các danh mục đầu tư mặc dù sau vụ thị trường suy thoái. Điều này cũng xảy ra tương tự với sở thích chuyển hướng danh mục đầu tư ít rủi ro hơn như từ các công ty nhỏ và các công ty rủi ro nhưng lợi tức cao sang các công ty an toàn nhưng lợi tức thấp. Tích toán trí óc (Mental accounting) có thể ảnh hưởng đến quyết định lên danh mục đầu tư ví dụ như các nhà đầu tư có thể chia lại danh mục đầu tư của họ từ các mục đầu tư tự nhiên vốn có thành một danh mục “an toàn” và một danh mục “rủi ro hơn”. Tâm lý sợ thua lỗ có thể (như đã nói ở mục 1.1.3.2) góp phần vào việc vẫn tiếp tục đầu tư vào các đầu tư cá biệt trong danh mục đầu tư bất chấp việc thua lỗ đã quá rõ ràng sau thời kỳ bong bóng đầu cơ. Những khoản lãi bất bình thường của những khoản đầu tư trong suốt thời kỳ đầu cơ bong bóng có thể đã khuyến khích việc các
- 42 nhà đầu tư đầu tư mạo hiểm hơn và giảm nhạy cảm với việc thua lỗ. Tuy nhiên, một điểm khác biệt rõ ràng giữa cái mà các nhà đầu tư cho là ít rủi ro, chẳng hạn các công ty có sự chắc chắn nhưng tỷ suất sinh lợi thấp, thì khá là mang tính chủ quan và vì thế một sự khác biệt hoàn toàn giữa các danh mục đầu tư thì khó mà rút ra được. 2.2.2.3 Sự thay đổi trong các nhân tố quan trọng trong đầu tư Nhân tố nào là nhân tố quan trọng nhất khi các nhà đầu tư thực hiện một quyết định đầu tư? Để xem các nhà đầu tư có thay đổi các nhân tố sau hậu quả bong bóng đầu cơ hay không, các nhà đầu tư đã được hỏi để đánh giá mức độ quan trọng của các yếu tố ảnh hưởng đến quyết định đầu tư (câu hỏi 7 và 8). 29% các nhà đầu tư cá nhân và 45% các nhà đầu tư có tổ chức cho rằng những thông tin từ các công ty là các nhân tố quan trọng nhất khi ra các quyết định đầu tư trong thời kỳ bong bóng đầu cơ. Hơn thế nữa, những lời khuyên và dự đoán từ các chuyên viên phân tích tài chính đóng một vai trò đáng kể đối với cả các nhà đầu tư cá nhân (23%) và đối với các nhà đầu tư có tổ chức (21%). Trong khi các nhà đầu tư có tổ chức (13%) không chú ý nhiều đến sự phát triển chung của thị trường từ một tầm nhìn mang tính lịch sử và thông tin từ các phương tiện thông tin, thì kết quả từ các nhà đầu tư cá nhân (27%) cho thấy rằng một sự ảnh hưởng lớn bởi các nhân tố này. Nhân tố quan trọng nhất khi xem xét ở xu hướng đầu tư ngày nay thì thông tin từ các công ty vẫn giữ một vai trò chủ đạo đối với các nhà đầu tư cá nhân (33%). Với các nhà đầu tư có tổ chức, thông tin từ các công ty tăng tầm quan trọng từ 45% trong thời kỳ thị trường tăng giá tới 68% ngày nay. Ngày nay, trực giác (9%) đã mất tầm quan trọng trong các nhân tố ảnh hưởng đến việc ra quyết định. Các đầu tư dựa trên các lời khuyên và dự đoán từ các chuyên gia (13%) cũng giảm tầm quan trọng từ 21% trong thời kỳ bong bóng đầu cơ. 4% các nhà đầu tư có tổ chức cho rằng thông tin từ đồng nghiệp là một nhân tố quan trọng trong việc ra quyết định ngày nay. Khi so sánh một cách đơn lẻ sự đóng góp trả lời từ phía các nhà đầu tư cá nhân về vấn đề các nhân tố quan trọng nhất khi ra quyết định đầu tư ngày nay và trong
- 43 thời kỳ bong bóng đầu cơ, có một bằng chứng cho thấy rằng hầu hết diễn biến thị trường, từ một cái nhìn lịch sử, đã có một tầm quan trọng ngày nay với sự tăng về tỷ lệ từ 14% lên 18%. Rồi sau đó, lời khuyên từ các chuyên gia đầu tư đã mất vị trí quan trọng với tỷ lệ giảm từ 23% còn 20% cũng như thông tin từ báo chí và TV giảm từ 13% còn 9%. Khi so sánh chỉ riêng trả lời từ các nhà đầu tư có tổ chức về nhân tố quan trọng nhất khi ra quyết định đầu tư ngày nay và trong thời kỳ bong bóng đầu cơ, rõ ràng rằng thông tin từ các công ty đã tăng tầm quan trọng của nó. Trong thời kỳ bong bóng đầu cơ, 45% các nhà đầu tư có tổ chức cho rằng thông tin từ các công ty là yếu tố quan trọng nhất trong khi sau thời kỳ bong bóng đầu cơ 68% cho rằng nó là nhân tố quan trọng nhất. Mặt khác, trực giác của riêng họ về triển vọng của thị trường đã tăng tầm quan trọng từ 19% còn 9%. Có một sự khác biệt quan trọng đáng kể là ngày nay thông tin được cung cấp từ các công ty ngày càng được các nhà đầu tư có tổ chức xem là quan trọng hơn. Đồng thời lời khuyên của các nhà đầu tư có tổ chức khác và trực giác riêng của họ đã giảm tầm quan trọng, điều đó nghĩa là ngày nay họ quan tâm đến các yếu tố rõ ràng và các giá trị nền tảng hơn là trực giác đơn thuần như trong thời kỳ bong bóng đầu cơ. Tóm lại, một “cảm giác gan góc” và nhận định chung về thị trường trong tương lai dường như định hướng nhiều cho các nhà đầu tư hơn trong thời kỳ bong bóng đầu cơ hơn là ngày nay. Trong thời kỳ xảy ra bong bóng đầu cơ thì yếu tố trực giác của cả nhà đầu tư cá nhân và nhà đầu tư có tổ chức không thực sự có tầm quan trọng như là chúng ta đã từng nghĩ. Yếu tố ý kiến của các chuyên gia cũng đã giảm tầm quan trọng đối với các nhà đầu tư cá nhân sau thời kỳ bong bóng đầu cơ. Điều này có thể là do các dự đoán về lợi nhuận quá lạc quan từ phía các chuyên gia vào trước và trong thời kỳ bong bóng đầu cơ vì thế chính nó đã tạo ra sự giảm tự tin đối với các chuyên viên phân tích tài chính. Ngày nay các nhà đầu tư cá nhân dường như càng dựa nhiều vào thông tin từ các công ty, mặc dù các nhận định từ phía các chuyên gia và hầu hết diễn biến quá khứ của thị trường vẫn còn đóng một
- 44 vai trò quan trọng. Hơn thế nữa, lý do phương tiện thông tin đại chúng bị mất tầm quan trọng có thể là do chúng thiếu các bài viết về các mục tiêu kinh doanh và các chiến lược làm thế nào để đầu tư. 2.2.2.4 Những lý do có thể của việc đánh giá quá mức và sự suy thoái của thị trường Tại sao những nhà đầu tư có lý trí lại muốn đầu tư vào các tài sản mà mặc dù biết là chúng được đánh giá quá cao? Yếu tố nào nằm sau bong bóng đầu cơ vào năm 2007 theo ý kiến của các nhà đầu tư cá nhân và có tổ chức? Giả định rằng nhà đầu tư hợp lý, bong bóng đầu cơ là một sự kiện không nên tồn tại. Câu hỏi số 9, 10 và 11 cố gắng để làm rõ những vấn đề này. Phần lớn các nhà đầu tư, 88% nhà đầu tư cá nhân và 96% nhà đầu tư có tổ chức cho rằng thị trường bị đánh giá quá mức trong thời kỳ từ cuối năm 2006 tới tháng 12 năm 2007. Chỉ 5% nhà đầu tư cá nhân và không có nhà đầu tư tổ chức nào cho rằng thị trường bị đánh giá quá cao. Để xem coi yếu tố nào các nhà đầu tư cho là quan trọng nhất đã đóng góp vào sự đánh giá quá mức thị trường, các nhà đầu tư được hỏi để kể tên các yếu tố quan trọng nhất. 28% các nhà đầu tư cá nhân và 40% các nhà đầu tư có tổ chức cho rằng hành vi bầy đàn là yếu tố quan trọng nhất góp phần vào sự đánh giá quá cao thị trường. 24% các nhà đầu tư cá nhân cho rằng sự quá tự tin ở các nhà đầu tư thì quá lớn và nó gây nên sự tăng trưởng đáng kể của giá trị thị trường theo sau bởi những dự đoán quá lạc quan của các nhà phân tích (ý kiến của 23% nhà đầu tư). Theo các nhà đầu tư có tổ chức, 26% cho rằng dự báo của các nhà phân tích là nguyên nhân gây sự đánh giá quá mức thị trường đồng thời với nó là các phương tiện thông tin cũng có ảnh hưởng không kém (17%). Tuy nhiên, các nhà đầu tư có tổ chức cho rằng sự quá tự tin của các nhà đầu tư có một tác động nhỏ so với kết quả thu được từ các nhà đầu tư cá nhân.
- 45 Hình 2.6: Các nhân tố quan trọng nhất đóng góp vào định giá quá mứcthị truờng trong thờikỳ bong bóng đầucơ Xem xét hết tất cả các yếu tố gây sự suy thoái thị trường từ tháng 3 năm 2008, sự quá tự tin của các nhà đầu tư đã thay đổi thành mất tự tin. 33% các nhà đầu tư cá nhân và 60% các nhà đầu tư có tổ chức cho rằng lợi nhuận và lợi tức của các công ty hoặc các khoản lỗ, là nhân tố quan trọng nhất gây sụt giảm thị trường. Sâu hơn, theo các nhà đầu tư có tổ chức, hành vi bầy đàn (15%) cũng như các phương tiện thông tin (13%) đóng một vai trò lớn trong sự sụt giảm. Các nhà đầu tư có tố chức nhấn mạnh hơn tầm quan trọng của hành vi bầy đàn (27%) và 21% đối với tầm quan trọng của các phương tiện thông tin. Khi phân tích các câu trả lời giữa cả nhà đầu tư có tổ chức và nhà đầu tư cá nhân thì rõ ràng rằng sự phân bố các câu trả lời khá là tương đồng. Ví dụ, các nhà đầu tư có tổ chức cho rằng lợi nhuận và lợi tức là nhân tố quan trọng nhất đóng góp vào việc suy thoái của thị trường (60%), trong khi nhân tố được cho là ít quan trọng nhất chính là sự định giá quá mức thị trường (4%). Tương ứng với 33% và 5% của nhà đầu tư cá nhân. Đây là một kết quả khá trực giác vì nhiều mức giá chứng khoán của các công ty hoạt động trong lĩnh vực Internet như FPT tăng không dựa trên giá trị nền tảng của lợi nhuận và lợi tức trong thời kỳ bong bóng đầu cơ. Tiếp thêm, nó củng cố cho ý tưởng rằng các nhà đầu tư không thực sự ra quyết định dự trên các nguyên tắc cơ sở đơn thuần mà hành động của họ dựa trên các nhân tố kém hợp lý khác. Sau đó, lợi nhuận và lợi tức nhận được không như các kết quả dự đoán đã
- 46 khiến thị trường suy thoái. Ngoài ra, cả hai nhóm nhà đầu tư đều cho rằng những dự đoán từ các nhà phân tích cũng là một nhân tố quan trọng đóng góp vào sự suy thoái thị trường. Vì dự đoán của các nhà phân tích được chỉ ra rằng có một dấu ấn lớn trên sự đánh giá quá cao thị trường, nó có thể được diễn giải như thể chúng góp phần gây nên bong bóng IT. Kết quả thú vị này cho thấy một nhận thức rõ ràng của các nhà đầu tư rằng họ quyết định chính họ cũng có lỗi trong việc gây ra bong bóng đầu cơ với những nhận định riêng của họ. Rõ ràng rằng các nhà phân tích tài chính đã quá lạc quan với những dự báo lợi nhuận thiếu hợp lý của họ trước thềm sụp đổ, mà cũng có thể nó đã góp phần vào sự sụp đổ của thị trường. Thêm vào đó, cả hai nhóm nhà đầu tư đều cho rằng hành vi bầy đàn là một nhân tố quan trọng góp phần vào cả định giá quá cao cũng như sự suy thoái của thị trường. Hình 2.7: Các yếutố quan trọng nhất đóng góp vào thị trường giá tăng từ tháng 3 năm2007 2.2.2.5 Những nguyên nhân và những kỳ vọng về giá trị thị trường hiện tại và tương lai Các nhà đầu tư có nhận thức được giá trị hiện tại của thị trường đã bị đánh giá quá mức, hay nhận thức được cơ bản giá trị của thị trường ở một mức đúng (câu hỏi 19 và 20). Rõ ràng rằng điều kiện của thị trường trong tuần đầu tiên của tháng 12 năm 2008, khi câu hỏi này được tiến hành, có một hiệu ứng đáng kể trên các nhà đầu tư tham gia cuộc điều tra. Một nửa các nhà đầu tư cá nhân cho rằng thị trường chứng khoán bị đánh giá thấp ở một mức trung bình 21%. 24% cho rằng thị trường
- 47 được đánh giá chuẩn xác và chỉ có 6% nghĩ rằng nó bị đánh giá quả cao ở một mức trung bình (17%). 38% các nhà đầu tư có tổ chức cho rằng thị trường được đánh giá đúng và 23% cho rằng thì trường bị đánh giá quá mức với một mức trung bình 3%. Hình 2.8: Giá trị ướclượng củathị trường chứng khoán ngày nay Các nhà đầu tư nhận thức như thế nào sự phát triển tương lai giá trị chỉ số chung VN-Index và qua đó mở rộng xem việc neo giá thị trường hiện hành sẽ ảnh hưởng đến câu trả lời ra sao? Các nhà đầu tư cá nhân cho rằng mức giá trị trung bình của chỉ số chứng khoán trong 6 tháng tới từ thời điểm này sẽ là 500 và các nhà đầu tư có tổ chức cho rằng giá trị sẽ là 428.5 nếu giá trị thị trường hiện hành là 300. Ước lượng giá trị thị trường tương lai thường dựa trên giá trị hiện hành – đặc biệt là trong trường hợp không có thông tin giá cả nào tốt hơn. Sự neo giá là một trong những thành viên thường xuyên nhất của giá cả. Giá cả vào đầu năm 2009 dường như đươc xem là dưới mức giá trị theo đa số các nhà đầu tư điều này được phản ánh trên các ước lượng cao về thị trường cổ phiếu của các nhà đầu tư. Điều này cũng có thể được diễn giải như là tác động của sự quá tự tin. Việc các nhà đầu tư tin rằng thị trường không được định giá đúng mức thì mâu thuẫn với giả thiết thị trường hiệu quả. Bất chấp thị trường không ổn định trong những năm qua, các nhà đầu tư dường như có một tự tin lớn vào thị trường. Sự sụt giảm giá trị thị trường từ tháng 3 năm 2008 không xảy ra một cách lặng lẽ và các nhà đầu tư dường như cũng cảm thấy được giá trị thị trường hiện hành (ở thời điểm đó) thì khá là thấp. Ví dụ
- 48 đáy của quý 2 là 366,02 điểm vào ngày 20/6/2008 , tuy nhiên, theo sau đó là một sự phục hồi lớn tương ứng vào mười ngày và quý 3, VN-Index có tính thanh khoản cao nhất trong năm với khối lượng giao dịch bình quân là 17.486.971 cổ phiếu, thiết lập đỉnh trong 10 phiên tăng điểm liên tục với mức gía đóng cửa là 561,85 vào ngày 27/8/2008, bằng chứng như vậy có thể đã đóng một vai trò thuyết phục người ta mong đợi một xung hướng tăng trở lại của giá cổ phiếu. 2.2.3 Yếu tố kỳ vọng tác động đến hiệu quả đầu tư 2.2.3.1 Những lý do dẫn đến việc đầu tư kém hiệu quả Những lý do có thể dẫn đến một đầu tư kém hiệu quả theo các nhà đầu tư là gì? Ai là người mà các nhà đầu tư đổ lỗi cho các cuộc đầu tư kém hiệu quả? Nó được thể hiện trong câu hỏi số 14. 32% các nhà đầu tư có tổ chức cho rằng những lời khuyên hay chỉ dẫn không đúng từ các nhà phân tích là một nhân tố quan trọng dẫn tới một đầu tư kém hiệu quả. Nhân tố quan trọng thứ hai là lỗi của chính họ với 30% câu trả lời. Hơn nữa, 27% đổ lỗi cho những diễn biến thị trường nghèo nàn. 2% cho rằng các đầu tư kém là “những sự kiện không lường trước”, “một vòng sai trong chu kỳ kinh doanh” và “cờ bạc (đỏ đen)”. Phần trả lời của các nhà đầu tư có tổ chức (53% so với 30% nhà đầu tư cá nhân) chỉ ra rằng, lỗi của cá nhân họ là nguyên nhân gây ra những đầu tư thiếu hiệu quả. 15% nhà đầu tư có tổ chức cho rằng các nhận định sai lầm từ các nguồn khác nhau là một nguyên nhân gây đầu tư thiếu hiệu quả và 13% cho rằng diễn biến thị trường chung nghèo nàn là nguyên nhân chính cho đầu tư thiếu hiệu quả. Chỉ có 11% cho rằng các lời khuyên từ các nhà phân tích mới là nguyên nhân chính. 9% chỉ ra các yếu tố khác như “thông tin từ các công ty không đúng với thực tế” và “ công ty đang làm việc kém hiệu quả hơn tôi/thị trường/ công ty mong đợi.”